Gửi người con thương
2020-10-21 01:20
Tác giả: annale199
blogradio.vn - Khi bắt đầu hiểu chuyện, khi biết cái gì nên, cái gì không nên. Lúc đó, nhìn lại mới thấy, mới biết những hy sinh những khổ cực và cả những điều mà mạ chưa bao giờ nói ra.
***
"Thương" và "Yêu" là hai từ khá là quen thuộc để thể hiện tình cảm với người thân trong gia đình nhưng con chưa bao giờ nói những điều đó với mạ, mạ ơi. Vì con nghĩ, quan trọng là thể hiện qua hành động chứ không ở những lời lẽ hoa mỹ.
Mạ biết không, nhà mình đông người. Con có anh, có chị và có cả ba người em. Có đôi lúc, con cảm thấy mình không được thương nhiều như các anh chị em khác. Lúc còn nhỏ, đôi khi con cảm giác mình không phải con ruột. Hỡi ôi, cái suy nghĩ mới lệch lạc làm sao! Cái tuổi thơ chưa nghĩ thấu đáo được, cái tuổi thơ chỉ biết so sánh...
Rồi khi lớn lên, mà à không là khi bắt đầu hiểu chuyện, khi biết cái gì nên, cái gì không nên. Lúc đó, nhìn lại mới thấy, mới biết những hy sinh những khổ cực và cả những điều mà mạ chưa bao giờ nói ra. Mạ chỉ biết hy sinh trong thầm lặng cho chồng, cho con. Từ miếng cơm cho đến quần áo. Tết nào các con cũng có quần áo mới nhưng chỉ có mạ là không.
Thương quá đi, mạ của con.
Khi thấy được những mệt nhọc của mạ. Khi mạ phải làm đồng giữa trời nắng chang chang, sáng đi khi mặt trời chưa ló và tối về khi trăng đã lên. Những năm chưa có đèn điện chỉ có đèn dầu. Đêm đêm nhìn vào nhà mình chỉ thấy ngọn đèn le lói cho mấy chị em học bài. Nhớ những hôm, mạ cắt rau khoai về để sáng mai đem ra chợ sớm bán. Những hôm phải bó rau tối, cũng chỉ bó dưới ánh trăng sáng mờ không ánh đèn. Vì lúc đó, “nhà mình khổ lắm, làm gì có tiền mà thắp nhiều đèn” mà đến giờ con vẫn nhớ như in.
"Đèn để cho các con học, học cho có cái chữ. Lớn lên, không khổ như ba, như mạ bây giờ là mạ mừng rồi". Đó là lời mạ nói với sáu anh chị em con.
Thoắt cái, mới đó mà đã mười lăm năm trôi qua, giờ mạ đã già, tóc mạ đã bạc. Các con đều đã học hành xong. Nhà cũng đã xây mới nhưng mạ vẫn vậy, vẫn lo lắng cho các con. Hết lo công việc lại lo chuyện lập gia đình. Chắc chẳng khi nào mạ hết lo, cũng như tình thương của mạ dành cho các con là vô bờ bến. Con chưa chăm lo được cho mạ nhiều, nhưng con hứa, con sẽ sống tốt, sẽ chăm chỉ làm việc để mạ không phải lo lắng cho con, để mỗi năm tết về, gia đình mình lại gặp nhau trong niềm vui đoàn viên. Không mơ cuộc sống cao sang, chỉ mơ gia đình vui vẻ hòa thuận vậy là được rồi. Đó là niềm mong muốn của mạ cũng là của con.
Trên đây là những gì con muốn nói với mạ, dù chưa một lần con nói với mạ "con thương mạ nhiều lắm". Nhưng con nghĩ, những việc con làm không làm mạ lo lắng đã là những lời yêu thương nhất con gửi đến mạ.
Mạ yêu thương của con!
© annale1990 - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Thanh xuân này con đã nợ cha mẹ thật nhiều | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.