Giữa thành phố này ta lạc mất nhau
2020-08-10 01:15
Tác giả:
Dương Thị Diễm Hằng
Anh này, hay mình bỏ phố thị xa xôi
Về nhà em, có đôi ta câu cá
Anh đào mồi, em vác đá ngồi câu
Đủ một xâu, anh nướng bằng than đỏ
Phố về đêm lắm những đèn xanh đỏ
Chẳng thấy sao, chẳng trăng và không mây
Em ngồi đây, nhớ về dòng kí ức
Nhuốm bụi màu, phảng phất hòa nền xanh
Anh bây giờ, liệu còn ở nơi đó
Chỗ chúng mình, hẹn hò rồi nắm tay
Nơi tình yêu đầu, tình học trò khẽ lay
Nơi trang vở ghi dấu đôi mắt biếc?
Anh bây giờ, chắc chẳng còn nuối tiếc
Bởi đôi ta, xa nhau cũng lâu rồi
Bởi những rối bời, rồi chia xa, có lẽ?
Hay giản đơn, cắt chia bởi không gian .
Bao chặng đường gian nan
Mình cùng nhau sánh bước
Qua được khúc gập ghềnh
Ta lại lạc mất nhau
Chắc chỉ mình em mơ
Bóng dáng anh thấp thoáng
Khẽ vuốt nhẹ mái tóc
Khẽ ôm nhẹ vòng tay
Và nơi phố xá này
Đèn xanh đỏ vẫn nháy
Chỉ anh là không thấy
Em... vẫn ở đây đợi chờ!
© Dương Thị Diễm Hằng - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Người yêu cũ nhắn tin hỏi, tôi trả lời: ‘Em rất tốt, còn anh?’
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.