Giữa thành phố này ta lạc mất nhau
2020-08-10 01:15
Tác giả: Dương Thị Diễm Hằng
Anh này, hay mình bỏ phố thị xa xôi
Về nhà em, có đôi ta câu cá
Anh đào mồi, em vác đá ngồi câu
Đủ một xâu, anh nướng bằng than đỏ
Phố về đêm lắm những đèn xanh đỏ
Chẳng thấy sao, chẳng trăng và không mây
Em ngồi đây, nhớ về dòng kí ức
Nhuốm bụi màu, phảng phất hòa nền xanh
Anh bây giờ, liệu còn ở nơi đó
Chỗ chúng mình, hẹn hò rồi nắm tay
Nơi tình yêu đầu, tình học trò khẽ lay
Nơi trang vở ghi dấu đôi mắt biếc?
Anh bây giờ, chắc chẳng còn nuối tiếc
Bởi đôi ta, xa nhau cũng lâu rồi
Bởi những rối bời, rồi chia xa, có lẽ?
Hay giản đơn, cắt chia bởi không gian .
Bao chặng đường gian nan
Mình cùng nhau sánh bước
Qua được khúc gập ghềnh
Ta lại lạc mất nhau
Chắc chỉ mình em mơ
Bóng dáng anh thấp thoáng
Khẽ vuốt nhẹ mái tóc
Khẽ ôm nhẹ vòng tay
Và nơi phố xá này
Đèn xanh đỏ vẫn nháy
Chỉ anh là không thấy
Em... vẫn ở đây đợi chờ!
© Dương Thị Diễm Hằng - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Người yêu cũ nhắn tin hỏi, tôi trả lời: ‘Em rất tốt, còn anh?’
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.