Phát thanh xúc cảm của bạn !

Độc thân thì đã làm sao!

2024-07-30 12:15

Tác giả:


Dù chủ động chọn cuộc sống một mình hay chờ hoài mà duyên vẫn lỡ, người độc thân vẫn có thể chọn cho mình lối sống tích cực, hạnh phúc.

***

Người ngoài nhìn vào cảnh lẻ bóng tự dưng "lo giùm" mấy cô gái đến tuổi kết hôn vẫn bình chân như vại. Có biết đâu rằng cuộc sống của người độc thân luôn tươi mát, thú vị và rực rỡ màu sắc.

Chỉ cần người trong cuộc cảm nhận trọn vẹn niềm vui dung dị, hài lòng với nhịp sống thảnh thơi, thong dong bước giữa dòng đời lao xao. Bởi hạnh phúc là tự cảm!

Độc thân không có nghĩa là bạn không đủ tốt đến nổi không có ai yêu mà là chưa gặp được người tâm đầu ý hợp để trao trọn con tim, gửi gắm niềm tin vững chắc về tương lai.

Nên hà cớ gì mà hốt hoảng, lo "chạy deadline" phải kết hôn năm bao nhiêu tuổi! Hà cớ gì phải sốt sắng lên lịch xem mắt, "chốt đơn" hò hẹn để thoát kiếp FA bằng mọi cách!

Dù có "ế chõng ế chơ", mong bạn cũng đừng bao giờ vì sợ cô đơn gặm nhấm mà nắm vội một bàn tay! Tôi nhớ có ai đó từng khuyên phụ nữ độc thân rằng: Bạn không phải là món phụ, món khai vị hay món tráng miệng sau bữa tối.

Bạn phải là toàn bộ bữa ăn hoặc không là gì cả! Một tình yêu trọn vẹn, dù muộn màng đến đâu vẫn xứng đáng để đợi chờ, còn hơn là một cuộc tình nửa vời và bạn luôn là nhân vật phụ trong cuốn sách tình yêu của mình.

Một mình, chưa hẳn là cô đơn nhưng hai mình mà vẫn cô đơn, đó là bất hạnh lớn nhất cuộc đời.

Ngừng so sánh bản thân mình với người xung quanh, bởi "có ở trong chăn mới biết", có những điều mà người ngoài chẳng thể tường tận.

Nếu bạn là một đóa hoa chưa có chủ, hãy tự tin bước về phía trước, rạng rỡ mỉm cười đón chào từng ngày mới. Chưa vướng bận, ta có cơ hội chăm chút sắc vóc, trau dồi hiểu biết, rèn luyện sức khỏe thể chất lẫn tâm hồn.

Có thể tận hưởng khoảng không - thời gian riêng tư để tự thưởng cho mình những chuyến đi trải nghiệm, những buổi sáng yên bình cùng tách cà phê hay những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc sống thường nhật.

Tập trung phát triển bản thân, bổ khuyết phần hao hụt để hoàn thiện chính mình. Theo đuổi sự nghiệp cá nhân, tạo nền móng tài chính vững chắc để hoàn toàn chủ động trong cuộc sống. Tự thưởng cho mình một món quà đắt tiền, hẹn hò cùng bạn bè và người thân, làm bạn cùng bộ môn nghệ thuật…

Cuộc sống trở nên phong phú hơn, rộn ràng hơn khi ta biết đặt nền tảng hạnh phúc từ chính những khoảnh khắc bình dị, để tận hưởng và để yêu đời, yêu người hơn.

Theo Người lao động

Mời xem thêm chương trình:

Chúng Ta Rồi Sẽ Hạnh Phúc | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Một tình yêu kéo dài suốt một đời

Một tình yêu kéo dài suốt một đời

Tình yêu của họ ngọt ngào, đáng yêu và chân thành, nhưng họ không còn là những con người như khi họ mới gặp nhau. Cô yêu Alex hết lòng, nhưng cô không thể phủ nhận rằng con đường của họ đang rẽ hướng.

Mong tình ta bắt đầu khi mùa thu còn trở lại…

Mong tình ta bắt đầu khi mùa thu còn trở lại…

Khi thu một lần nữa quay về, cô đã mười tám, lứa tuổi dễ bị rung động trước những điều nhỏ nhặt nhất. Lúc này cô nhận ra mình đã yêu anh từ lúc nào.

Viết cho tuổi mười tám

Viết cho tuổi mười tám

Khủng hoảng tuổi đôi mươi đến thật nhanh, nhiều khi, việc giao tiếp với người khác mỗi ngày cũng làm chúng thấy cạn kiệt năng lượng, lạc lõng. Thì ra, cái giá phải trả cho ước mơ cũng rất đắt, những thứ tốt đẹp, lung linh thì chưa bao giờ " miễn phí".

Đôi tay người bạn

Đôi tay người bạn

Bạn hiền ơi! Cho tôi mượn đôi tay Để tôi nắm đôi bàn tay người bạn Dẫu mai đây có xa thì vẫn nhớ Nhớ đến lúc này, tay xiết chặt lấy tay…

Chưa từng bỏ lỡ nhân duyên

Chưa từng bỏ lỡ nhân duyên

Chuyện của gia đình anh hoàn toàn không phải lỗi của cô ấy, nhưng đâu đó cái bóng của toàn bộ câu chuyện vẫn bao phủ lấy cả anh và cô. Họ sẽ làm gì để bước qua cái bóng của quá khứ kia?

Mùa hoa cải năm ấy

Mùa hoa cải năm ấy

Câu chuyện kể về cảm xúc của nhân vật Tôi nhớ về ký ức tuổi thơ bên triền đê, nơi cô đã lớn lên cùng một cậu bạn. Họ cùng chơi đùa, thả diều và học tập bên nhau. Khi cậu bạn đỗ đại học và rời quê, mối liên hệ giữa họ dần phai nhạt. Sau một thời gian, cậu trở về quê cùng một cô gái mới, khiến cô gái cảm thấy hụt hẫng và nỗi buồn lấn át kỷ niệm đẹp. Dù thời gian trôi đi, hình ảnh mùa hoa cải vẫn gợi nhớ về tình yêu thầm kín mà cô không thể quên. Cô chấp nhận rằng tình cảm đó sẽ mãi ở lại với cô, giống như những mùa hoa cải vẫn nở rực rỡ.

Viết cho người đã cũ

Viết cho người đã cũ

Đã cũ khiến ta bất giác hồi tưởng lại những ngày đầu làm quen để rồi tự gượng cười nhìn lại những gì đã cũ, cảm giác đó, rung cảm đó tưởng như sẽ trở nên sợi dây kết nối với nhau dài lâu; ấy thế lại vội vàng đến, rồi vội vàng lướt qua cuộc đời của nhau tựa như gió thoảng, tựa đám mây ghé qua rồi vội bay về phía cuối chân trời

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.

Ai bán

Ai bán

Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười

Tía là quê hương

Tía là quê hương

Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba

back to top