Dấu chấm lửng của tình yêu
2016-09-22 01:27
Tác giả:
Nghe bài hát Trái tim em cũng biết đau - Bảo Anh
Hà Nội,
Viết cho tình yêu đầu của em!
Giữa tháng 9, trời bất chợt không muốn xanh...
Trời Hà Nội cựa mình vào thu, lặng lẽ, dịu dàng như thể đang có một nỗi buồn nào đó xa xăm, bị giấu thật sâu và kín.
Em gọi cho mình một tách matcha sữa nóng thật thơm, vị của nó lạ lắm, đủ làm em thích tới tối nay cho xem. Có lẽ vậy, vì em mong mình sẽ thích nó lâu lâu một chút.
… To you, my boy!
Mình yêu nhau đã 2 năm có ngày lẻ. Em cũng đã bắt đầu lười đếm những ngày mình bên nhau rồi, không phải vì em chán mà đơn giản là nó nhiều hơn con số trong đầu em có thể nghĩ ra, nên em không cần tính nữa.
Em muốn viết cho anh nhiều điều nhỏ nhoi nhưng thật yêu, vì em thích viết. Anh là gì nhỉ? Tất nhiên anh đang là người yêu của em và em yêu anh nhiều. Anh là chàng trai tốt với cả em và mọi người. Anh là Hà Nội nhỏ của em, là người khiến em muốn được ôm anh ngủ mỗi tối.
Ấy vậy mà, dù năm tháng còn dài rộng lắm, nhưng cả anh và em đều biết đã đến lúc bước vào chông chênh lựa chọn sự nghiệp và chọn con đường tương lai của mình. Và trong tâm trí em chưa bao giờ thôi hết mong muốn được cùng anh tay trong tay cùng bước trên con đường đó, chưa bao giờ em ngừng muốn… Thế nhưng, em đủ thực tế và hiểu chuyện để phải thừa nhận rằng, con đường tương lai của em sẽ không có bờ vai rộng của anh, không có cái nắm tay thật chặt khi qua phố đông người, không có cái hôn trán nhẹ nhàng rằng anh ở đây – đừng buồn nữa, không còn bờ môi ấm áp khi cạnh nhau, không còn những cái ôm thật chặt như thể buông ra thì mất em, không còn những buổi vi vu cùng nhau, và… không có anh bên em nữa.

Hai năm trước, em viết cho anh “Nếu mình yêu nhau”, hai năm sau, em không đủ tự tin để đọc lại, em không đủ tự tin để nghĩ về nó như một điều gì đó dễ thương mà em đã từng. Anh à, đã có lúc em mơ một giấc mơ thật nhẹ. Mơ rằng:
Nếu làm vợ anh, em sẽ gánh cùng anh mọi lo toan và áp lực của cuộc sống, chỉ cần mình bên nhau.
Nếu làm vợ anh, em sẽ cùng anh chăm sóc bố mẹ hai đứa mình và chăm chút thật tốt cho gia đình nhỏ của chúng ta.
Nếu làm vợ anh, em sẽ chăm sóc cho anh thật tốt, mình sẽ có phòng ngủ thật đẹp vì em thích ngủ ở một nơi thật đẹp với anh, giường sẽ có màu xanh như anh thích nhé.
Nếu làm vợ anh, mỗi sáng em sẽ chuẩn bị bữa sáng và bữa trưa cho anh, chỉnh cổ áo sơ mi và hôn anh trước khi đi làm.
Nếu làm vợ anh, em sẽ chu toàn chuẩn bị đồ ăn mỗi lần anh đi làm việc ở xa và nhớ anh mỗi ngày.
Nếu làm vợ anh, bữa cơm tối do em tự tay làm sẽ cùng em đợi anh về.
Nếu làm vợ anh, em sẽ sinh cho anh một cô con gái thật xinh xắn và đặt tên ở nhà là Daisy, cuối tuần mình sẽ dẫn con đi chơi và mua những món đồ thật đáng yêu, con sẽ ôm cổ anh mỗi tối khi anh đi làm về, đó sẽ là cô công chúa nhỏ của anh và em. Còn nếu em sinh một cậu nhóc, mình sẽ gọi con là Bobbi, con sẽ suốt ngày quấn anh để anh phải thích trẻ con, em sẽ dạy con làm một người đàn ông tốt như anh, đó sẽ là cậu nhóc siêu quậy của hai đứa mình.
Nếu làm vợ anh,…
Nếu em làm vợ của anh,…
Em đã có lúc mơ mộng hết cỡ như vậy đó, nhưng em biết, chữ “Nếu” kia em phải gác lại ở lưng chừng giấc mơ ấy thôi. Mình sẽ chẳng phải một gia đình, đến cả đoạn đường em bước cùng anh tới hôm nay đến bao giờ sẽ rẽ ngang em cũng không rõ nữa.
Em sợ phải thừa nhận rằng mình không bên nhau lâu thật lâu. Em thấy tim mình như bị bóp nghẹt khi nghĩ anh sẽ có gia đình nhỏ với một người khác, sẽ có cô công chúa nhỏ hoặc cậu nhóc siêu quậy hoặc cả hai với người con gái đó. Cô ấy cũng sẽ như em nghĩ bây giờ, dành cho anh những gì tốt nhất. Anh sẽ ôm cô ấy ngủ mỗi tối trên bộ giường màu xanh mà anh thích. Anh sẽ đưa cô ấy đi khắp nơi. Cô ấy sẽ đi cùng anh đoạn đường mà em đang mong rất nhiều. Anh à, em đang ghen với cô ấy, thực sự đấy. Từ bé tới giờ em chưa bao giờ ghen với một ai. Lần này, em thừa nhận em ghen với cô ấy – cô gái sẽ bên anh lâu thật lâu và anh chắc chắn sẽ yêu cô ấy hơn em.
Em cũng sẽ có công chúa nhỏ và cậu nhóc siêu quậy với một chàng trai tốt. Em cũng sẽ yêu thương gia đình nhỏ đó thật nhiều.

Thực ra, em cũng chưa hình dung nổi tâm trạng của em sẽ như thế nào vào ngày em biết mình phải xa anh. Nhưng em dám chắc, khoảnh khắc anh quyết định bay cao theo tương lai của anh ở những chân trời mới là khoảnh khắc em tự mình nhủ bản thân rằng không có ngày mai xa xôi nào đó nữa rồi. Em không trách, em mong anh sẽ thành công, anh xứng đáng như vậy. Em luôn mong chàng trai của em sẽ là một luật sư giỏi.
Để rồi nhiều năm sau… Vào một ngày Hà Nội nắng thật đẹp, em hy vọng mình sẽ vô tình gặp nhau trên một con phố quen nào đó, anh nắm tay cô ấy, em khoác tay chàng trai của em, mình vô tình chạm mặt nhau. Anh sẽ chào em một câu nào đó rất xa lạ, em chắc chắn sẽ mỉm cười đáp: “Đã thật lâu rồi không gặp”. Điều em muốn không phải là dăm ba câu hỏi nhau khỏe không khách sáo mà em chỉ cần nhìn thấy chàng trai năm nào của em vẫn sống tốt và thật sự hạnh phúc.
Còn em sẽ trân trọng chàng trai của em, bởi đó sẽ là hạnh phúc của em. Sẽ không có một chút nuối tiếc hay gượng gạo, không chút buồn lòng, anh biết vì sao không? Vì nhờ có anh mà những tháng năm tuổi trẻ của em thật ngọt ngào, em biết yêu một người hạnh phúc nhường nào và cũng sẽ biết, mất anh em khổ sở thế nào.
Tình yêu của chúng mình sẽ là một tình yêu bỏ lửng thật đẹp và nhẹ nhàng. Tình yêu để dành lại những tháng năm của tuổi trẻ. Cả em và anh đều đã dành những gì đẹp nhất, tự nhiên nhất, chân thành nhất cho tình yêu đó, nó là một phần tuổi trẻ mà em khắc cốt ghi tâm. Ở đó... có một chàng trai và một cô gái được bên nhau lâu thật lâu.
Nếu tuổi trẻ có hai lần, dù phải biết trước mình sẽ đi hai con đường khác nhau. 14/02 năm ấy, em vẫn sẽ nhấc điện thoại bấm gửi tin nhắn đó cho anh: “Hôm nay, bạn rảnh không?”… Và mình lại đi ăn kem anh nhé – tình yêu đầu thật đẹp của em!
Hà Nội,
Nắng lên rồi anh ạ!
Có một giọt nước mắt vừa rơi.
© Daisy and Bobbi – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại
Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.