Phát thanh xúc cảm của bạn !

Danh sách 5 bạn đọc nhận sách tặng Mình lại yêu nhau thêm một lần nữa

2013-10-02 13:53

Tác giả:


Blogviet.com.vn trân trọng công bố danh sách 5 bạn đọc may mắn được tặng tuyển tập mới nhất của Blog Việt do có bình luận tâm đắc nhất dưới chân bài đăng Blog Radio 303: Người yêu nhau sẽ trở lại bên nhau

1. Nguyễn Ngọc Tú

2. Bão Bão

3.
callalily

4.
Muguet de Mai

5.
J&t


Xin mời các bạn gửi email về cho Blog Việt theo địa chỉ blogviet@dalink.vn, với tiêu đề: Nhận sách "Mình lại yêu nhau...thêm một lần nữa!", trong mail ghi rõ:

- Họ tên (như trong CMND)

- Địa chỉ liên hệ chính xác

- Số điện thoại

- Trích dẫn bình luận của bạn

Lưu ý: Nếu đến hết ngày 10/10 mà những bạn có tên trên đây không liên hệ với Blog Việt để nhận sách thì số sách đó sẽ được chuyển vào quỹ sách Blog Việt.

minh lại yêu nhau

Xin mời các bạn cùng đọc lại những bình luận tâm đắc nhất của 5 bạn được tặng sách lần này:

Nguyễn Ngọc Tú

Chẳng ai cấm cản, cũng chẳng ai cách ngăn, vậy mà chúng ta xa cứ mãi xa, vĩnh viễn không tìm được đường quay lại. Bản thân anh và em, mỗi người đều tự vạch cho mình một cái ranh giới, tuy vô hình, tuy mong manh nhưng lại đầy ràng buộc. Chẳng ai đủ can đảm bước qua nó để đến với nhau… Nhịp tim quỳ gối đòi níu chân, nhưng lý trí vẫn ngẩng cao đầu bước đi đầy kiêu hãnh. Lạc nhau trong xốc nổi, buông tay nhau khi lý trí vẫn vùng vằng. Tự mình đẩy những thương nhớ ra xa, nuối tiếc nào lấp đầy cho những mảng lòng trống hoác ? Dằn vặt, oán than và trách móc. Nghĩa lý gì nữa khi mà đã cách xa ? Đôi khi, chúng ta chỉ cách hạnh phúc có mỗi một bước chân, nhưng bàn tay không với được để nắm lấy nhau thì khổ đau vẫn là điều không thể tránh. Có những thứ trong đời không thể nào làm lại, có những sai lầm không chữa được và có những yêu thương chỉ đến có một lần…

Chẳng có chiếc cầu nào ngược được chiều thời gian, xoay chuyển cả không gian, bắc ngang mình trở về quá khứ… Chẳng có tình yêu nào hồi sinh được kỉ niệm, khi mà lòng người quyết dứt không còn muốn mang duyên. Là chúng ta quá nghiêm khắc với tình yêu, hay bản thân thứ tình cảm mon men lớn dần lên trong trái tim là chưa đủ trưởng thành để đối đầu với phong ba bão táp. Những phép thử lòng, những lần đùa cợt… tình yêu vốn đã mất hết sức đề kháng với những trò chơi. Thực ra, định mệnh vốn không quá khắc nghiệt với những thứ na ná tình yêu. Chỉ là trái tim vốn chẳng có nhiều không gian cho những xúc cảm chưa chín tới. Gặp nhau một lần là duyên, nhưng để ở cạnh nhau người ta cần phận. Đừng trách ai, cũng đừng trách mình nữa. Chỉ là, cái gì đến cũng đã đến rồi thôi… Khóc làm gì nữa cho những điều quá cũ. Buồn làm gì nữa cho những lỗi lầm không thể sửa sai ? Chúng ta thường hẹn trước định mệnh của mình ở một nơi mà chính mình cũng phải tự tìm đường đến đó.

Gặp sai vài người, đi sai vài đoạn đường cũng chỉ mong sao mình đừng bao giờ trễ hẹn. Gặp đúng người nhưng sai thời điểm vẫn cứ là thất bại. Gặp đúng người nhưng đi sai đường, cái nhận lấy vẫn luôn là tổn thương. Đi qua nhau một lần để mang nỗi nhớ dài theo quá nửa cuộc đời. Những đánh đổi trong tim trót mang trước kia cũng chỉ mong cho tổn thương của sau này bớt đắng. Ở đó là ở đâu, chúng ta đều chưa biết. Tạm biệt nhau đã, biết đâu rồi mình lại yêu nhau...thêm một lần nữa.


Bão Bão


“Xa vậy mà cũng yêu, yêu vậy mà vẫn xa..”

“Có lần người nói, nếu yêu một người ở bên cạnh, tình yêu đó là một phần, thì yêu một người ở xa, tình yêu đó phải đủ mười phần.

Chín phần còn lại. Ba phần cho nhớ. Ba phần cho tin. Ba phần cho chờ…”

Chúng tôi xa nhau hai người hai đầu đất nước. Tình yêu của chúng tôi đẹp trong mắt mọi người xung quanh. Chúng tôi đến với nhau bỏ qua khoảng cách địa lý. Tình yêu đơn giản chỉ là những tin nhắn "Anh nhớ em lắm, ước gì có người để ôm cho ấm". Tôi yêu anh đơn giản vì yêu không vụ lợi. Tình yêu càng đẹp thì kết thúc càng đau vì vậy tôi không bao giờ mong tình yêu chúng tôi kết thúc. Khoảng cách địa lý, sự cấm đoán gia đình đẩy tôi và anh về hai phía con đường. Tôi không biết tôi còn giữ tình yêu này đến bao giờ, khi quá nhiều quan niệm từ xã hội đè nặng nên vai chúng tôi. Đôi khi tôi tự hỏi "Nếu duyên số trớ trêu, sao trời xanh cho ta gặp mặt...". Gặp để yêu nhau nhiều đến thế, gặp để cùng nhau bước qua quãng đường cô đơn. Anh nói "Nếu kiếp này không làm chồng em, kiếp sau anh chắc chắn lấy em làm vợ.." Tôi khóc cái tôi cần là anh.Anh của bây giờ chứ không phải anh của kiếp sau. Anh à "Kiếp sau em có hẹn rồi, vì thế hãy cố gắng kiếp này nắm tay nhau anh nhé".


callalily

nghe blog mà sao giống tình yêu của chúng mình quá chuột già ah...! khoảng cách địa lý, dân tộc, tuổi tác mà sao không thể ngăn nổi nỗi nhớ giữa chúng ta. e đã không cho phép bản thân mình tin, mình yêu thương nhưng sao cứ mỗi lần anh nhắn tin, gọi điện ngón tay lại bắt đầu lướt trên bàn phím của máy tính, những cố gắng không được nói chuyện nữa không biết lại bay đi đâu mất. bao nhiêu lần quyết tâm nhưng tất cả đều vô ích khi anh quyết định phi xe từ Hà Nội lên giữa trời mưa gió để lên Tây Bắc gặp e, cái khoảnh khắc đó hình như đã in sâu vào trái tim của e lúc nào không hay. nhìn anh mà chỉ muốn ôm chặt anh vào lòng nhưng vẫn cố gắng kiềm chế bản thân, không cho phép mình rơi nước mắt. e đã kiềm chế rất nhiều a ak...! khi a đi rồi e thấy chạnh lòng vô cùng, đã hứa với anh dù thế nào đi nữa cũng không được bỏ cuộc nên đến tận bây giờ e vẫn luôn giữ lời hứa đó, vẫn luôn đợi anh. khoảng cách giữa hai trái tim mới đáng sợ đúng không a? những khoảng cách khác e không quan tâm nữa, e sẻ chỉ biết yêu anh thôi. hãy cùng nhau vượt qua nhé chuột già của e.

Muguet de Mai

Tôi mới nghe blog radio cách đây 2 tháng, tôi tìm thấy một phần nào đó là bản thân mình trong các nhân vật của các tâm sự, các truyện ngắn mà các bạn gửi. Tôi đã nghe lại hấu hết các số ra của blog, có lẽ khi con người ta có một nỗi buồn nào đó thì khi bắt gặp mình trong câu chuyện của người khác sẽ dễ dàng đồng cảm. Tôi đã nghe, đã thấy, đã đọc và đã từng yêu, đau khổ thất vọng sau khi chia tay. Có đôi lúc tôi tự hỏi có một tình yêu chân thật xuất phát từ hai phía hay không, tôi dường như không còn tin tưởng vào tình yêu nữa. Nghe nhiều tâm sự của các bạn viết trên này mới thấy yêu, được yêu, và đau khổ vì tình yêu là những cung bậc thực sự của tình yêu. Hiện tại tôi chưa thể mở lòng với một người khác, nhưng trong lòng luôn hi vọng mình có thể sẽ lại yêu thêm một lần nữa.

J&t


Anh luôn như vậy, luôn khiến em có cảm giác mình thật nhỏ bé, hạn hẹp. Luôn khiến em ngưỡng mộ trong từng cử chỉ, từng ánh mắt. Luôn làm em dằn vặt giữa lý trí và cảm xúc. giữa 2 chúng ta có lẽ là thích nhiều hơn yêu. Cũng chẳng sao cả, em sẽ vẫn tận hưởng hiện tại, những khoảnh khắc ôm ai đó từ phía sau lưng họ, cảm giác được quan tâm, cảm giác vui khi có người chúc mình ngủ ngon, cảm giác mệt mỏi khó hiểu khi anh cứ khăng khăng cho rằng em không có niềm tin với anh. Dù là lý trí, hay cảm xúc vẫn luôn thấy anh thật quá đáng yêu. Em thích anh anh ạ.. Hãy ở bên em tới khi nào có thể, tới khi nào anh thấy không còn muốn dừng chân và tìm được một người khác tốt hơn cho mình. Em sẽ không tiếp tục nghĩ quá nhiều về ngày mai, vì tình cảm của anh dành cho em. Đơn giản vì nếu có duyên những người thực sự yêu nhau sẽ về bên nhau. Em tin thế đấy. Em yêu anh..




Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top