Danh sách 5 bạn độc giả được tặng sách Mình từng là điều đặc biệt của nhau
2017-06-09 14:51
Tác giả:
Quách Hải Yến
Chúng ta từng là điều đặc biệt của nhau khi thanh xuân của tớ có cậu mà trở nên đáng nhớ biết chừng nào. Nhưng cũng chính "thời thanh xuân bồng bột" đó mà tớ đã đánh mất một người bạn tốt như cậu, sẽ chẳng bao giờ quay lại được ngày xưa, sẽ chẳng còn ai "tát nước" vào mặt cho tớ tỉnh táo lại mỗi khi đưa ra quyết định sai lầm. Sẽ chẳng còn những cuộc điện thoại bất chợt không kể thời gin chỉ để kể lể về những điều nhỏ nhặt, không vui trong cuộc sống bởi giờ đây nếu muốn gọi điện đều phải sắp xếp lịch, bởi ai cũng bận mà. Người ta nói đôi khi chia tay tình bạn còn khó khăn hơn cả chia tay tình yêu, trước kia tớ không tin nhưng giờ khi chính bản thân trải qua thì tớ biết điều này không sai. Và hẳn là "duyên đã cạn" nên chúng ta sẽ chỉ là những người bạn đã từng thân, cảm ơn cậu vì đã có mặt trong thanh xuân của tớ, hạnh phúc nhé.
Lê Thanh Phương Thảo
Có một lúc nào đó, vô tình tớ nhìn thấy hình ảnh bạn trong những gương mặt ấy, những mái tóc ấy, những nụ cười ấy, và tớ cứ ngỡ đó là bạn. Một người t đã từng xem là cả thế giới của t, cho dù sông cạn, núi có mòn thì đối bàn tay vẫn nắm chặt, đôi chân ấy sẽ luôn đồng hành... Chúng ta, đã cùng nhau trải qua những cái nắng chang chang trên cánh đồng, đã cùng nhau chơi không biết bao nhiêu trò chơi kì quái đến mức mệt bở hơi tai rồi nằm lăn đùng ra đám cỏ xanh trường để hát hò, để kể ba chuyện tào lao về cô bé hàng xóm nào đấy hay cô gái nào đấy xinh xinh,... Chúng ta đã cùng nhau đi qua cái thời thơ bé tuyệt vời biết bao, đến mức cả hai đứa đều nghĩ không biết mình có bị đồng tính hay không, và khi nói ra câu đấy, lại cùng nhau cười ha hả như hai con điên... Vậy đó, chúng ta đã có một thời quá khứ thật đẹp, đã từng là những người đặc biệt của nhau nhưng rồi cả hai lại không ngờ được có những điều chẳng thể níu kéo được. Có người từng bảo trong cuộc đời của mình, sẽ có một vài người đến rồi bỏ ta mà đi, sẽ có một vài người đến và dừng lại với ta, cũng sẽ có một vài người đến và ở lại với ta thật lâu. Và ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành như thế cả. Tớ biết là vậy, nhưng cứ vẫn cố chấp ngoan cố không chịu buông nôi nhớ hoài.
Vũ Thảo
Đôi khi bắt gặp một dáng hình trên phố, giật mình ngoảnh lại, lướt qua bao người rồi hụt hẫng nhận ra chỉ là giống với một người cũ. Nước mắt lưng tròng, khẽ gạt đi và mỉm cười, chợt thấy mình ngây ngốc quá đỗi! Thì ra chúng mình đã từng hạnh phúc như thế, đã từng là một phần không thể thiếu của nhau. Thời gian đi qua, tất cả không còn vẹn nguyên như ban đầu. Nhưng những điều ở lại sẽ mãi là những gì tốt đẹp nhất trong mỗi người vì thanh xuân ấy ta đã có nhau.
TAMAN
Hạ ấy chúng tôi vô tình chạm mắt nhau, vô tình hay hữu duyên kí ức về cậu học trò ròm ròm canh lớp tôi lại ùa về trong ngày cuối cùng thi đại học, tôi còn nhớ đó là hôm thi môn sinh. Tôi hỏi cậu làm được không, cậu cười bảo được nhưng tôi thì không. Nghiệt ngã thay, năm ấy cậu đậu ĐH, tôi rớt. Nhưng tôi lì nên tôi lại thi. Cậu vẫn lặng lẽ tìm sđt tôi, để rồi hằng đêm cậu nhắn cho tôi những lời động viên, những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống mới nơi Sài thành phồn hoa của cậu, về nơi khi màn đêm không chế ngự được, chỉ làm cho cảnh vật nơi đây thêm lung linh huyền ảo, kể về nỗi nhớ nhà, nhớ quê da diết. còn tôi, tôi kể cậu nghe về ước mơ dang dở, về kí ức của cô nữ sinh về cậu bạn mà cô thầm mến dù đó không phải cậu. Cậu vẫn lặng lẽ bên cạnh tôi, an ủi tôi, cho đến một ngày những tin nhắn ấy biến mất. tôi cuống cuồng tìm chúng, tìm cậu bạn của tôi nhưng chẳng thấy. tôi chợt nhận ra một sự thật kinh hoàng, tôi đã không còn thầm mến cậu bạn kia nữa, tôi đã thương cậu từ lúc nào.
Có đôi lúc vì cuộc sống quá xô bồ, vội vã mà có những khoảnh khắc đẹp ta lỡ để tuột khỏi tầm với. Đó là những khoảnh khắc đẹp cạnh bên những người đặc biệt. Những khoảnh khắc thoáng qua chẳng kịp cho ta níu lại, hoặc trải nghiệm thêm một lần nào nữa đã vụt qua, nhanh như cái chớp mắt của nhân gian. Là tại cuộc sống trôi đi quá nhanh hay chính ta đang sống quá vội. Để những yêu thương chưa kịp trao, những lời chân tình muốn nói,.. cứ chìm dần vào lãng quên. Vì duyên chưa đủ sâu hay vì đợi chờ quá lâu, đến một ngày người ta thương cũng đi ngược đường ta, đường tình duyên vốn dài rộng đến một lúc nào đó cũng phải rẽ ra nhiều ngả.
Chúng ta từng dùng bao lời hứa hẹn, để những mong sẽ được đi cùng nhau trên một con đường dài. Nhưng rồi xô bồ cuộc sống, chúng ta ai rồi cũng có lúc phải xa rời thực tại, lựa chọn cho chính mình hơn là sẽ phải dàng buộc trong một sợi dây vô hình - mà đến một lúc nào đó cũng sẽ làm ta cảm thấy chật chội, bó buộc.
Giữa nhân gian cuộc đời, giữa muôn ngả nẻo đường, có biết bao cuộc hẹn rồi lại phải chia xa như thế.
Tim được nhau khó thế nào thì ai cũng biết, nhưng tìm được nhau rồi song lại để tuột mất nhau giữa nhân gian mải miết, thực là một điều đáng tiếc.
Nhưng nếu chúng ta đã từng là người thương của nhau, từng cảm nắng đơn phương, hay chỉ đơn giản là một cái chạm nhẹ lên một mối tình còn hoang hoải những yêu thương, hãy để những yêu thương ấy là những vị ngọt thanh mát cho một miền kí ức tươi đẹp mang tên đã từng, đã từng là những điều đặc biệt của nhau. Để kí ức ấy là những dấu ấn đậm sâu cho những tuổi trẻ học cách trưởng thành.
Mời 05 bạn đọc có tên trên đây liên hệ với Ban biên tập để nhận được cuốn sách này.
Bạn gửi email đến địa chỉ blogradio@vnnplus.vn. Tiêu đề email ghi rõ “Nhận sách tặng Mình từng là điều đặc biệt của nhau”.
Nội dung email, các bạn cung cấp những thông tin sau:
- Họ và tên:
- Địa chỉ:
- Số điện thoại:
- Trích đoạn bình luận của bạn:
Thắc mắc vui lòng liên hệ: (+84) 4 37725502, máy lẻ 128
Những bạn khác có nhu cầu mua sách, có thể tìm tại các hiệu sách trên toàn quốc hoặc đặt sách trên các nhà sách online.
Blog Radio trân trọng thông báo!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.