Phát thanh xúc cảm của bạn !

Da diết hồn quê

2022-07-09 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Giữa cuộc sống xô bồ, vội vã, được hòa mình vào không gian ấy, khác nào ta như được “ngả lưng” vào quê để tiếp cho mình nguồn năng lượng tích cực trên hành trình cuộc đời.

***

Những ai sinh ra và lớn lên từ làng rồi xa quê đi lập nghiệp nơi đất khách, chắc hẳn cũng sẽ “gánh theo” tên xã tên làng mình, gánh theo hồn quê trong tâm thức. Để làm gì? Để mỗi khi thành công hay thất bại, mỗi khi vui buồn, ta có chỗ tựa nương mà vững vàng bước đi trong cuộc đời.

Hồn quê, có thể là cây đa, giếng nước, sân đình; là mảnh vườn nhà, mo cau, cơm nắm…; cũng có thể là lời ru của mẹ, phẩm chất cần cù, những đức tính quý báu của người dân quê một nắng hai sương,… Đó là tất cả những gì thương thuộc và tốt đẹp nhất đã trở thành hồn cốt của quê hương, là điểm tựa tinh thần để mỗi người con xa quê khắc khoải nhớ mong, tìm về.

Anh là nhiếp ảnh gia, cũng là người luôn đau đáu ước mong gìn giữ những nét đẹp mộc mạc, dung dị của làng quê. Từ khung cảnh thiên nhiên cho đến bức tranh về cuộc sống sinh hoạt, văn hóa của làng quê đều được anh lưu lại trong những tấm ảnh chụp, mỗi video anh cập nhật trên zalo, facebook mỗi ngày. Chúng tôi, những người con của làng, sau những dọc dài rong ruổi nơi góc bể chân trời, nhờ có anh, vẫn được nhìn thấy hồn quê thân thuộc, càng yêu thương hơn nơi chôn nhau cắt rốn của mình.

Hồn quê, ấy là cổng làng, cây đa, bến nước, sân đình; là giếng làng, hội hè, đình đám… Những hình ảnh mộc mạc bình dị, từ lâu đã in sâu trong tâm thức, trở thành nhịp sống, hơi thở, thành thứ tài sản quý giá mà ai cũng trân quý, gìn giữ. Bà tôi bảo: cổng làng là biểu tượng của làng quê, là ranh giới giữa các làng, giữa làng với bên ngoài. Còn cây đa, bến nước, sân đình, hội hè là biểu tượng của sự trường tồn, bền vững; sự gắn bó, đoàn kết, yêu thương. Tất cả mang dáng dấp, cốt cách của làng; trở thành hồn quê đơn sơ, đong đầy mãi với thời gian, với những người con sinh ra từ làng.

Hồn quê là những nếp nhà với mái ngói nâu trầm thâm nghiêm, những bức tường rêu phong, ngôi chùa cổ kính. Hồn quê thấp thoáng trong bóng dáng bạc phơ mái đầu của ông, trong chiếc lưng còng rạp xuống của bà, miệng bõm bẽm nhai trầu, uống chung bát nước chè xanh; xóm giềng ngồi vui kể chuyện về cổng làng ngõ xóm, về người làng, hay ngâm nga những câu ca dao, dân ca,… Giữa cuộc sống xô bồ, vội vã, được hòa mình vào không gian ấy, khác nào ta như được “ngả lưng” vào quê để tiếp cho mình nguồn năng lượng tích cực trên hành trình cuộc đời.

Hồn quê là cánh đồng, thửa ruộng, dòng sông, triền đê, chợ quê, quán dốc,…; là những mùa cày cấy, mùi khói đốt đồng; là trò bắt dế, châu chấu, chuột đồng; là tắm sông, tát ao bắt cá, trèo cây hái quả; là những ngày chăn trâu cắt cỏ, đọc sách, thả diều,… Hồn quê là những kỉ niệm giản dị, nên thơ mà bất kỳ ai trong cuộc đời cũng đã từng ngang qua. Nay nhớ lại, càng yêu những phút thảnh thơi nơi thôn dã, dẫu cũ xưa, dẫu chân quê đấy mà nao nao, xuyến xang tận đáy lòng.

Hồn quê là những nếp sống dung dị, thói quen đã trở thành “đất quê lề thói” của ông bà, cha mẹ từ bao đời. Nào áo nâu sòng, nào quần đen xăn tới gối; nào những câu chuyện, lời hỏi thăm cứ tự nhiên như cơm ăn áo mặc thường ngày. Nào “Hàng xóm, láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau”, rồi “Lá lành đùm lá rách”, hay “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”;… Từ việc xin nắm rau, mượn tạm lon gạo; từ việc cho bát canh tự nấu, chia cái bánh tự làm rồi thì giúp nhau dựng nhà, đắp ruộng, phụ giúp nhau việc họ, việc làng,… Chẳng ai nhắc nhở, mời chào, chẳng ai bảo ai, hồn quê tựa hồ chất keo kết dính, cứ thế thành nếp, thành khuôn bền chặt, thâm tình bên trong lũy tre làng thanh bình, yên ả.

Hồn quê còn là lời ru, là tình yêu thương dìu dặt, sự bao dung của mẹ; là lời dặn dò, dạy bảo nghiêm khắc, trận đòn roi của cha giúp chúng ta nên người. Để khi lớn lên, khi trưởng thành và đi khắp đó đây, những điều cha mẹ cho ta sẽ là hành trang vô giá theo ta suốt cuộc đời.

Ai đó đã bảo rằng, làng chính là nơi cất giữ, lưu giữ hồn quê bền chặt nhất. Luôn hướng về quê hương, nguồn cội, vậy nên “Bao nhiêu năm sống thị thành/ Hồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…”!

Xanh Nguyên © - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hành trang quan trọng nhất của cuộc đời mỗi người chính là trái tim yêu thương | Góc Suy Ngẫm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top