Phát thanh xúc cảm của bạn !

Da diết hồn quê

2022-07-09 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Giữa cuộc sống xô bồ, vội vã, được hòa mình vào không gian ấy, khác nào ta như được “ngả lưng” vào quê để tiếp cho mình nguồn năng lượng tích cực trên hành trình cuộc đời.

***

Những ai sinh ra và lớn lên từ làng rồi xa quê đi lập nghiệp nơi đất khách, chắc hẳn cũng sẽ “gánh theo” tên xã tên làng mình, gánh theo hồn quê trong tâm thức. Để làm gì? Để mỗi khi thành công hay thất bại, mỗi khi vui buồn, ta có chỗ tựa nương mà vững vàng bước đi trong cuộc đời.

Hồn quê, có thể là cây đa, giếng nước, sân đình; là mảnh vườn nhà, mo cau, cơm nắm…; cũng có thể là lời ru của mẹ, phẩm chất cần cù, những đức tính quý báu của người dân quê một nắng hai sương,… Đó là tất cả những gì thương thuộc và tốt đẹp nhất đã trở thành hồn cốt của quê hương, là điểm tựa tinh thần để mỗi người con xa quê khắc khoải nhớ mong, tìm về.

Anh là nhiếp ảnh gia, cũng là người luôn đau đáu ước mong gìn giữ những nét đẹp mộc mạc, dung dị của làng quê. Từ khung cảnh thiên nhiên cho đến bức tranh về cuộc sống sinh hoạt, văn hóa của làng quê đều được anh lưu lại trong những tấm ảnh chụp, mỗi video anh cập nhật trên zalo, facebook mỗi ngày. Chúng tôi, những người con của làng, sau những dọc dài rong ruổi nơi góc bể chân trời, nhờ có anh, vẫn được nhìn thấy hồn quê thân thuộc, càng yêu thương hơn nơi chôn nhau cắt rốn của mình.

Hồn quê, ấy là cổng làng, cây đa, bến nước, sân đình; là giếng làng, hội hè, đình đám… Những hình ảnh mộc mạc bình dị, từ lâu đã in sâu trong tâm thức, trở thành nhịp sống, hơi thở, thành thứ tài sản quý giá mà ai cũng trân quý, gìn giữ. Bà tôi bảo: cổng làng là biểu tượng của làng quê, là ranh giới giữa các làng, giữa làng với bên ngoài. Còn cây đa, bến nước, sân đình, hội hè là biểu tượng của sự trường tồn, bền vững; sự gắn bó, đoàn kết, yêu thương. Tất cả mang dáng dấp, cốt cách của làng; trở thành hồn quê đơn sơ, đong đầy mãi với thời gian, với những người con sinh ra từ làng.

Hồn quê là những nếp nhà với mái ngói nâu trầm thâm nghiêm, những bức tường rêu phong, ngôi chùa cổ kính. Hồn quê thấp thoáng trong bóng dáng bạc phơ mái đầu của ông, trong chiếc lưng còng rạp xuống của bà, miệng bõm bẽm nhai trầu, uống chung bát nước chè xanh; xóm giềng ngồi vui kể chuyện về cổng làng ngõ xóm, về người làng, hay ngâm nga những câu ca dao, dân ca,… Giữa cuộc sống xô bồ, vội vã, được hòa mình vào không gian ấy, khác nào ta như được “ngả lưng” vào quê để tiếp cho mình nguồn năng lượng tích cực trên hành trình cuộc đời.

Hồn quê là cánh đồng, thửa ruộng, dòng sông, triền đê, chợ quê, quán dốc,…; là những mùa cày cấy, mùi khói đốt đồng; là trò bắt dế, châu chấu, chuột đồng; là tắm sông, tát ao bắt cá, trèo cây hái quả; là những ngày chăn trâu cắt cỏ, đọc sách, thả diều,… Hồn quê là những kỉ niệm giản dị, nên thơ mà bất kỳ ai trong cuộc đời cũng đã từng ngang qua. Nay nhớ lại, càng yêu những phút thảnh thơi nơi thôn dã, dẫu cũ xưa, dẫu chân quê đấy mà nao nao, xuyến xang tận đáy lòng.

Hồn quê là những nếp sống dung dị, thói quen đã trở thành “đất quê lề thói” của ông bà, cha mẹ từ bao đời. Nào áo nâu sòng, nào quần đen xăn tới gối; nào những câu chuyện, lời hỏi thăm cứ tự nhiên như cơm ăn áo mặc thường ngày. Nào “Hàng xóm, láng giềng tối lửa tắt đèn có nhau”, rồi “Lá lành đùm lá rách”, hay “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”;… Từ việc xin nắm rau, mượn tạm lon gạo; từ việc cho bát canh tự nấu, chia cái bánh tự làm rồi thì giúp nhau dựng nhà, đắp ruộng, phụ giúp nhau việc họ, việc làng,… Chẳng ai nhắc nhở, mời chào, chẳng ai bảo ai, hồn quê tựa hồ chất keo kết dính, cứ thế thành nếp, thành khuôn bền chặt, thâm tình bên trong lũy tre làng thanh bình, yên ả.

Hồn quê còn là lời ru, là tình yêu thương dìu dặt, sự bao dung của mẹ; là lời dặn dò, dạy bảo nghiêm khắc, trận đòn roi của cha giúp chúng ta nên người. Để khi lớn lên, khi trưởng thành và đi khắp đó đây, những điều cha mẹ cho ta sẽ là hành trang vô giá theo ta suốt cuộc đời.

Ai đó đã bảo rằng, làng chính là nơi cất giữ, lưu giữ hồn quê bền chặt nhất. Luôn hướng về quê hương, nguồn cội, vậy nên “Bao nhiêu năm sống thị thành/ Hồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…”!

Xanh Nguyên © - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hành trang quan trọng nhất của cuộc đời mỗi người chính là trái tim yêu thương | Góc Suy Ngẫm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

back to top