Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con trai hay con gái

2022-03-30 01:15

Tác giả: Thảo Mêy


blogradio.vn - Tôi nhìn ba, ba lẳng lặng dắt tay tôi đi lại ngồi cùng mâm với mấy bác gái, suốt quá trình ăn ba tôi không chuyện trò gì mấy ai hỏi gì thì trả lời thôi. Tôi tưởng chừng về nhà ba sẽ tức giận và làm gì đó, nhưng không ba tôi nhẹ nhàng trò chuyện cùng tôi “về nhà đừng kể chuyện này với mẹ nhé, trai gái gì chẳng được.

***

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê miền biển đầy nắng và gió. Nơi những người phụ nữ mòn mỏi đợi chờ người chồng, người cha của mình trở về sau những chuyến ra khơi đánh cá dài đằng đẵng cả mấy tháng trời.

Gia đình tôi cũng chẳng khá gì, ba tôi người đàn ông trụ cột của gia dình lúc nào cũng làm bạn với sóng với biển cùng làn da rám nắng chinh chiến với những con tàu ra khơi đánh cá để nuôi gia đình. Mẹ tôi, người phụ nữ miền biển gầy gò, ngày nào cũng dậy từ rất sớm đội chiếc nón đã cũ, mang theo chiếc thúng tre ra làm công việc phân loại cá, nhặt sò, bóc tôm trên bãi biển...Tôi đủ lớn để hiểu những nỗi vất vả của ba mẹ tôi. Có lần tôi nói với ba: “Ba à, việc làm biển vất vả như vậy mà ba cũng đã lớn tuổi rồi hay là ba nghỉ ngơi kiếm việc gì nhẹ nhàng mà làm ạ.”

Ba nhìn tôi rồi không nói gì, chừng khoảng mười giây sau ba bảo: “Giờ mà nghỉ thì sau này đau ốm già đi ai nuôi hai cái thân già này, nhà thì chỉ có ba cô con gái rồi cũng sẽ đi lấy chồng hết thôi, nhà không có con trai để nương tựa, họ làm một thì mình phải làm gấp đôi gấp ba người thường dể già còn có mà dùng thôi.”

Ba tôi một người đàn ông thương vợ, yêu gia đình suốt những ngày tháng sống cùng nhau tôi chưa bao giờ thấy ba tôi lớn tiếng hay đánh mắng mẹ tôi. Tôi còn nhớ như in cái khoảnh khắc cùng ba đi nhà bác Hai đầu năm chúc tết, lúc chuẩn bị vào tiệc bác tôi có nói câu nửa đùa nửa thật “nhà nào không có con trai thì ngồi mâm dưới nhé”. Tôi nhìn ba, ba lẳng lặng dắt tay tôi đi lại ngồi cùng mâm với mấy bác gái, suốt quá trình ăn ba tôi không chuyện trò gì mấy ai hỏi gì thì trả lời thôi. Tôi tưởng chừng về nhà ba sẽ tức giận và làm gì đó, nhưng không ba tôi nhẹ nhàng trò chuyện cùng tôi “về nhà đừng kể chuyện này với mẹ nhé, trai gái gì chẳng được. Tôi nhìn ba nở nụ cười hạnh phúc, đối với tôi ba luôn là người đàn ông đáng ngưỡng mộ, cho dù ngoài kia có ai nói gì, có ai tác dộng gì về việc sinh con trai nối dõi ba tôi vẫn luôn cười và không nói gì.

Nhưng hôm nay, câu nói của ba cứ khiến tôi suy nghĩ mãi, tối lại ba tôi thường đi đến nhà bạn để uống rượu, tôi mò vào giường mẹ dang nằm, nằm cạnh mẹ tôi thủ thỉ. “Mẹ ơi! Mẹ có thích con gái không ạ?”. Mẹ tôi mắng: Ơ hay cái con này tao không thích con gái thì làm sao có chúng mày.” Tôi lại tiếp tục hỏi mẹ: “Thế mẹ có thích có con trai không ạ?”.

Mẹ không nói gì, rồi bảo tôi muộn rồi đi ngủ đi, tôi lại càng ôm chặt mẹ hơn, mẹ im lặng một lúc lâu rồi nói: “Nhà nào mà chằng muốn có đủ nếp đủ tẻ, tao biết ba mày cũng muốn có thêm đứa con trai để già mà còn có chỗ dựa chứ, chỉ là ba mày sợ tao buồn ba mày không nói thôi. Tôi ngước nhìn mẹ, tôi nói: “Hay là mẹ sinh thêm em nữa cho con đi”. Mẹ nói: “Nhà ta nghèo nuôi ba đứa mày đã đủ chật vật rồi, nhỡ có đẻ được con trai thì còn đỡ. Chứ mà đẻ nữa mà lại con gái thì cũng vất vả lắm.

Và rồi gia đình tôi cũng xuất hiện thêm thành viên mới sau bao tháng chờ đợi. Đó là một bé trai kháu khỉnh, tôi thấy rõ nụ cười hạnh phúc trên gương mặt ba mẹ tôi. Niềm hạnh phúc khi nhận được sự mong mỏi từ lâu. Ba mẹ tôi nói rằng sẽ luôn đối xử công bằng với tất cả các con dù trai hay gái, tất cả ba mẹ đều yêu thương như nhau. Tôi hạnh phúc khi có một người ba tâm lí, hết mực yêu thương, hạnh phúc khi được làm con của ba mẹ, hạnh phúc khi có đông anh chị em như thế này…

Tôi hạnh phúc với những điều bình dị nhất.

© Thảo Mêy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ngày mình buồn nhất là ngày trời đổ mưa | Radio Tâm Sự

Thảo Mêy

Cuộc sống có khó khăn hay không còn phụ thuộc vào cách nghĩ của bạn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn

Thích ứng với cô đơn

Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi

Mùa đót chổi

Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Gió qua miền kí ức

Gió qua miền kí ức

Tuổi 18 đôi mươi Cùng những ngày vội vã Hôm nay mưa tầm tã Sao em buồn thế em?

back to top