Phát thanh xúc cảm của bạn !

Còn sống là còn hy vọng

2023-02-01 01:05

Tác giả: TrungNguyen


blogradio.vn - Hôm nay bác bị bệnh, bác không muốn điều trị vì sợ tốn kém, sợ mọi người phải chịu khổ. Vậy thì nếu ngày mai, không phải là bác mà là một người khác trong gia đình mình mắc bệnh nặng, liệu bác có muốn người đó có suy nghĩ giống như bác lúc này không.

***

Nếu được hỏi: “Giữa sự sống và cái chết bạn chọn gì?”. Chắc chắn chẳng có ai lại đi chọn cái chết cả. Tuy nhiên ở vào một hoàn cảnh  nhất định, vẫn sẽ có những người lựa chọn cho mình cái chết.

Tại sao lại phải chọn cái chết ? Câu hỏi này làm cho tôi nhớ đến lần mẹ và bác tôi xảy ra cãi vã. Khi đó, bác tôi mới phát hiện bị mắc căn bệnh ung thư quái ác. Những ngày tháng sau đó, tinh thần của bác suy sụp rất nhanh, mọi người trong gia đình cũng rất buồn và lo lắng đặc biệt là mẹ tôi. Khoảng thời gian đó, mẹ thường tâm sự với tôi về việc mẹ cảm thấy rất áp lực, phải tìm cách cứu sống chị mình, phải xoay sở tiền bạc và còn phải lo cho gia đình. Những điều đó làm cho mẹ rất mệt mỏi. Tôi khi đó chỉ biết an ủi và nói với mẹ rằng: “Chuyện gì phải đến rồi cũng sẽ đến, không chỉ có mẹ mà con và mọi người đều cố gắng hết sức để lo cho bác; con cũng coi bác như mẹ của mình, sẽ làm tất cả những gì có thể để bác mau khỏi bệnh”.

Tình thương gia đình lớn lao là thế, nhưng khi những nỗi lo sợ đè nặng lên tất cả mọi người thì mâu thuẫn đã xảy ra. Bác và mẹ đã có một cuộc cãi vã nảy lửa vì một vấn đề không đáng. Và trong lúc nóng giận bác đã nói rằng: “Tao không cần chữa bệnh nữa, dừng hết lại đi”. Khi nghe câu nói đó của bác, tôi biết mình cần phải làm gì đó để trấn an bác. Sau đó tôi đã vào phòng để nói chuyện riêng với bác, tôi đã nói chuyện với bác rất lâu: “Con hiểu bác đang phải trải qua những gì, bác đang nghĩ rằng mình bị bệnh như thế này, chữa trị vừa tốn kém lại còn làm mọi người phải vất vả, mệt mỏi để lo cho mình. Nhưng con mong bác hiểu được rằng không ai lại mong muốn bị bệnh và bệnh tật cũng có thể đến với bất cứ ai. Hôm nay bác bị bệnh, bác không muốn điều trị vì sợ tốn kém, sợ mọi người phải chịu khổ. Vậy thì nếu ngày mai, không phải là bác mà là một người khác trong gia đình mình mắc bệnh nặng, liệu bác có muốn người đó có suy nghĩ giống như bác lúc này không. Chắc chắn bác sẽ không muốn như vậy rồi. Vậy nên điều bác cần làm lúc này để tiếp thêm sức mạnh cho mọi người và cho bản thân bác là phải lạc quan, mạnh mẽ và tự tin vào bản thân mình. Nếu mỗi ngày bác đều vui vẻ để chiến đấu với bệnh tật thì mọi người cũng sẽ được vui vẻ để đồng hành cùng bác trên chặng đường này”. Và sau cuộc nói chuyện đó, bác đã vui vẻ và thoải mái tinh thần hơn trước rất nhiều, như đã gạt bỏ được gánh nặng bấy lâu nay trong lòng.

Khi đứng trước ngưỡng cửa của sự sống và cái chết, bất cứ ai trong chúng ta cũng đều mong muốn được sống. Nhưng tại sao vẫn có những người như bác của tôi lại chọn cho mình cái chết. Theo tôi có hai lý do để họ có thể đưa ra quyết định như vậy. Thứ nhất là vì sự ích kỉ của bản thân xuất phát từ tình cảm gia đình. Khi họ thấy những người thân vất vả, mệt mỏi, lo lắng vì phải chăm sóc cho họ; họ cho rằng bản thân đã làm khổ mọi người rất nhiều, họ là gánh nặng của gia đình và cái chết là lựa chọn tốt nhất. Còn lý do thứ hai, thực ra họ cũng sợ cái chết nhưng cái chết vì những căn bệnh hiểm nghèo là cái chết báo trước, nó đè nặng lên họ nỗi sợ mỗi ngày, khiến cho họ cảm thấy áp lực, mệt mỏi vô cùng và dần mất đi ý chí, tinh thần để chiến đấu với bệnh tật. Và đó là một lý do nữa khiến họ chọn cho mình cái chết.

Cái chết là điều mà ai cũng sợ, thế những vẫn luôn có những người tìm đến cái chết như một sự giải thoát cho bản thân khỏi những mệt mi, áp lực của cuộc sống. Nhưng cái chết không hẳn là sự kết thúc tốt đẹp cho tất cả mọi thứ, đằng sau nó chắc chắn không bao giờ tồn tại niềm vui, niềm hạnh phúc. Trong khi cuộc sống phía trước chúng ta còn rất nhiều lựa chọn, sao không thử đứng lên và bước tiếp, biết đâu phía sau lớp sương mù lạnh lẽo kia lại là tia nắng ấm áp. Chết là hết, còn sống là còn được trải nghiệm, còn được hy vọng, còn được ước mơ và còn tất cả. Hãy quý trọng cuộc sống của bạn và hãy đấu tranh để được sống.

© TrungNguyen - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Replay Blog Radio: Khi bạn có niềm tin

TrungNguyen

Mong muốn có thể là bạn thân của tất cả mọi người

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top