Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con muốn mẹ luôn được yêu thương

2017-11-02 01:44

Tác giả:


blogradio.vn - Con khó chịu khi mẹ than thở dạo này kiếm tiền khó quá. Còn khó chịu khi con đòi mẹ mua hết thứ này đến thứ khác mà mẹ không cho rồi vờ quên. Còn khó chịu khi mẹ suốt ngày nhắc nhở phải học hành chăm chỉ. Còn khó chịu khi mẹ để ý con từng việc nhỏ nhất. Còn khó chịu khi mẹ cứ nhắc đi nhắc lại một việc mặc áo ấm vào, đi tất vào, học bài chưa,...

***

blog radio, Con muốn mẹ luôn được yêu thương

Con tự trách mình vì sao hôm nay khi gọi điện về cho mẹ, con vẫn chưa dám nói lên rằng: “Con thương mẹ!”

Chẳng phải vì bây giờ con đã là sinh viên, sống xa gia đình, sống xa mẹ mà con bắt đầu “vẽ chuyện”, lại nhạy cảm nhớ nhà hay mới đủ chín chắn để “biết thương mẹ, biết nghĩ cho mẹ”. Con nhớ mẹ hay trách con là con gái mà khô khan, vì chả bao giờ con tâm sự với mẹ, chả bao giờ con sà vào lòng mẹ mà khóc lóc kể chuyển hôm nay con bị bạn trêu, từ bé con đã là đứa con gái khô khan như thế.

Từ bé, khi mới được mấy tháng, còn bế ngửa, bà ngoại mất để lại mẹ còn chưa quen mùi sữa mẹ, một mình ông ngoại nuôi bốn người con ăn học. Mẹ là út và cũng là người thiệt thòi nhất. Đến tận bây giờ, các bác vẫn kể rằng mẹ tủi thân vì mẹ mất sớm, mẹ không được nhìn thấy mặt bà, được bà yêu thương, được nghe tiếng bà kể chuyện, tất cả những gì mẹ có là bức thư bà để lại và tấm ảnh vẽ đen trắng trên bàn thờ. Nhìn mẹ giống bà quá. mắt sáng, sống mũi cao, ánh mắt quyết tâm mà nghiêm nghị.

Lớn lên, mẹ quen bố và cùng lập gia đình. Nghe mẹ kể thì mối tình của bố mẹ thật nhạt nhẽo, mẹ đùa rằng nếu không lấy bố mẹ gọi bố là chú rồi vì nhìn bố già trước tuổi. Nhưng rồi cũng là duyên số, mẹ bảo thế.

Ai cũng bảo mẹ kém may mắn với chồng con. Mẹ khó đẻ, phải đi chạy chữa, đi chùa cầu mãi mới sinh ra con nên cả nhà coi con như báu vật, đặt tên nghĩa vàng ngọc. Bốn năm sau, mẹ sinh ra em. Mấy năm sinh con nuôi con, rồi cả xây nhà và dựng nghiệp làm ăn kiếm sống một tay mẹ làm nên. Mẹ cứ thui thủi một mình bươn chải, dồn hết tiền của vào việc học tập của hai đứa. Một tay mẹ, kiếm tiền nuôi hai đứa con ăn học đã khó khăn, mẹ còn cố gắng không để chúng con thua kém bạn bè. Chúng con được ăn ngon mặc đẹp, trong lớp các bạn có gì mới đẹp là mẹ mua cho bọn con giống hệt. Mẹ không muốn bọn con tủi thân như mẹ hồi bé, nhà khó khăn ông ngoại không đủ tiền chăm lo cho cả bốn người con, mẹ phải mặc quần áo ông đi học, bị đứng góc lớp vì không nộp tiền học...

Cuộc sống cứ vậy trôi, mẹ trở thành trụ cột gia đình tự lúc nào luôn. Nhưng rồi cuộc sống không chỉ có vất vả về kinh tế, ba mẹ không hợp nhau, cứ về nhà đến bữa cơm là nặng nhẹ. Con còn nhớ lúc học tiểu học, con chỉ mong đi học cả ngày đừng bao giờ về nhà, con sợ về thấy bố mẹ cãi nhau. Hôm nào con cũng mong cho qua ngày nhanh, cuộc sống của con bé cấp 1 hạnh phúc vui sướng nhất là hôm đấy gia đình có bữa con yên bình, cả nhà cùng xem phim, cười đùa.

blog radio, Con muốn mẹ luôn được yêu thương

Nhưng rồi, không thể chịu được nữa, mẹ quyết định ra đi. Đúng lúc ấy, con lên cơn sốt virus nặng, mẹ gác hết mọi chuyện chăm cho con khỏi bệnh, dần dần lại quên đi, cuộc sống lại về như cũ. Và cũng chính quyết định này khiến cho bố như được giác ngộ, bố bắt đầu thay đổi, bố đi làm và quan tâm đến chúng con. Lần đầu tiên bố tặng quà sinh nhật con là chiếc ví túi đựng bút, nhưng bố mua nhầm bóp tiền người lớn. Nhưng như vậy đã quá đáng yêu rồi. Lần đầu tiên bố đưa con tiền về đưa mẹ mua quần áo, sách vở cho chúng con.

Nhưng rồi, ông trời như muốn gây bão tố giữa mùa xuân, năm con lên lớp sáu, bố đột ngột ra đi để lại cho con là ước mơ gia đình hàn gắn còn dang dở... Con chỉ nghe thấy tiếng mẹ khóc nấc lên qua đường dây điện thoại. Mấy tối liền mẹ cứ trằn trọc, khó ngủ, con cũng không dám hỏi mẹ. Mẹ khóc còn nhiều hơn cả hai chị em. Con biết mẹ không còn yêu bố nhưng mẹ thương bố...

Những lúc con nhắc về bố, mẹ cũng chỉ lặng im nghe. Thực sự đối với con, cuộc sống lúc đấy rất khó khăn. Con rơi vào tuyệt vọng và mất mát mà vô tình quên rằng, điều con cần làm bây giờ là cất quá khứ vào ngăn tủ của cảm xúc, đến bên mẹ sẻ chia, nắm đôi tay đã sạm đen chai sần của mẹ, nhìn vào đôi mắt hằn vết chân chim ấy, để rồi thấu hiểu, để mà thương mẹ,... Thế mà con ngu ngốc dại khờ, con vô tâm coi như việc mẹ đi làm kiếm tiền nuôi chúng con ăn học là việc đương nhiên, con không để ý mẹ vất vả ra sao, mẹ trăn trở thế nào để kiếm từng đồng nuôi chúng con ăn học...

Con khó chịu khi mẹ than thở dạo này kiếm tiền khó quá. Còn khó chịu khi con đòi mẹ mua hết thứ này đến thứ khác mà mẹ không cho rồi vờ quên. Còn khó chịu khi mẹ suốt ngày nhắc nhở phải học hành chăm chỉ. Còn khó chịu khi mẹ để ý con từng việc nhỏ nhất. Còn khó chịu khi mẹ cứ nhắc đi nhắc lại một việc mặc áo ấm vào, đi tất vào, học bài chưa,...

blog radio, Con muốn mẹ luôn được yêu thương

Và đến giờ đây, con hiểu rằng thật may mắn cho con khi cuộc sống bộ bề vất vả lo toan, trăm công nghìn việc mà mẹ vẫn nhớ đến đôi tất con đi trong khi mẹ không nhớ chăm sóc cho bản thân. Con thương mẹ...

Những lúc con cãi mẹ, mẹ trách con không coi trọng mẹ. Lúc ấy con chỉ nghĩ mẹ làm quá lên. Nhưng đến giờ con hiểu rằng, một bà mẹ dành cả cuộc đời cho con mình, tài sản duy nhất, thứ quan trọng đáng giá và là ý nghĩa sống của mẹ là chúng con. Mẹ chỉ có chúng con, dành cả cuộc đời vì chúng con mà chúng con lại vô tâm với mẹ.

Con sợ nhất những lần con hư mẹ mắng con không được, mẹ tức mà rơi nước mắt mếu máo. Con sợ lắm, thà mẹ đánh con rồi mẹ quên đi, con đau nhưng lòng yên tâm hơn. Con thương mẹ...

Vừa rồi mẹ gọi điện dặn con mặc áo ấm, con thì vẫn chưa hỏi thăm mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe. Nếu con không viết ra những lời này thì đến bao giờ con dám nói đây mẹ ơi con thương mẹ...

Vì vậy mà giờ đây ước mơ lớn nhất của con là có thể yêu thương mẹ thật bình yên mẹ nhé...

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top