Có một ngày lại tìm về nơi hẹn ước
2017-10-29 01:17
Tác giả:
Hoàng hôn cũng khép dần sau dãy núi
Bước chân ai trên con đường rất vội
Về nhà nhanh cho kịp bữa cơm chiều.
Em vò võ đợi chồng mắt đăm chiêu
Cơm canh dọn xong lòng trông thấp thỏm
Xuôi con đường mòn ánh đèn cuối xóm
Không một bóng người chỉ lặng hàng cây.

Tiếng cười nhà bên mâm cơm tối sum vầy
Lòng em chợt lạnh khi gió lùa qua cửa
Từ ngày chồng đi và không về đây nữa
Bữa cơm nào em cũng thế chờ trông.
Bao người hỏi em sống vậy có buồn không?
Đang còn trẻ mình đi thêm bước nữa
Đàn ông trên thế gian tha hồ em chọn lựa
Nhưng em chẳng màng vì chồng mãi trong tim.
Mặc cho chồng đang sống rất bình yên
Bên người tình một ngôi nhà nào đó
Nhưng sẽ có ngày chồng nhận ra và nhớ
Không nơi nào bằng hạnh phúc với vợ con.
Dẫu cho thời gian làm phai tuổi xuân son
Em vẫn tin rồi một ngày như nguyện
Chồng sẽ về tìm lại nơi ước hẹn
Mâm cơm lại sum vầy vợ chồng lại ấm êm.
© Mai Thúy Hải - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong
Từng là tất cả của nhau, từng câu hứa vẹn tròn, từng yêu đến điên dại. Giờ đây, kẻ khóc người cười, người hận đến xương tuỷ, kẻ đau thấu tận tâm can.
Bình dị hoa sen
Tuổi thơ của mẹ ngọt ngào như những đóa sen thơm ngát trong đầm. Diệu vợi miền nhớ với mẹ chẳng phải là những vất vả, lo toan, thiếu thốn chạy ăn từng bữa mà là những mùa sen thanh khiết yên bình nơi quê nhà.
Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”
Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?
Tình yêu – Một lần và mãi mãi
Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.
Can trường
Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.
Hạnh phúc buồn
Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.
Điều đúng đắn
Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.
Kí ức tuổi thơ
Những tiếng khóc òa chạy về nhà thay đồ thật nhanh rồi dặt dẹo nằm sấp lên bộ ngựa hay bộ vạt để chờ hỏi tội. Trẻ quê chúng tôi ai không lớn lên như vậy xem như mất đi một miền ký ức thú vị.
Hoà bình đẹp lắm
Hoà bình hôm nay mới đẹp làm sao Nắng rực rỡ vàng tươi trên ruộng lúa Tiếng trẻ thơ ê a vui ca múa Làng quê ta rộn rã bước vào mùa.







