Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện tình giàn hoa giấy

2018-06-18 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Ba kể rằng ngày xưa nhà ngoại cũng có giàn hoa giấy trước ngõ. Mỗi lần đi ngang qua ba vẫn thường nép mình dưới giàn hoa giấy để nhìn trộm mẹ. Biết mẹ thích hoa giấy, ba viện cớ cũng thích hoa, sang xin ngắm hoa nhưng kì thực là để được gặp mẹ, được nói vu vơ vài ba câu nói bâng quơ cố ý để mẹ hiểu. Tình yêu hoa giấy nảy nở kết thành tình yêu đôi lứa lúc nào chẳng biết.

***

blog radio,  Chuyện tình giàn hoa giấy

Có một loài hoa mà tên gọi chẳng mấy cao sang, mỹ miều tượng trưng cho tình yêu mộc mạc, đơn sơ của những đôi trai gái nơi miền quê chân chất.

Ba tôi bảo rằng hoa giấy nở chẳng như hoa cải, hoa đào, hoa sen,… Loài hoa suốt bốn mùa khoe sắc dâng đời. Loài hoa mà ba bảo cả mẹ và ba đều yêu thích. Khi chị em tôi sinh ra, trước cổng nhà, giàn hoa giấy đã ung dung khoe thắm và trở thành khung trời kỉ niệm của gia đình.

Hoa giấy còn có tên gọi khác là hoa móc diều. Chúng có rất nhiều loại với đủ các màu sắc. Màu trắng thanh thiết như trang giấy, màu hồng phấn ngọt ngào, hồng cánh sen hay đỏ rực. Có màu tím nhạt mộng mơ, màu cam nổi bật và cả màu vàng kiêu sa… Hoa giấy không tỏa hương và không kết trái nhưng hiếm có loài hoa nào mà mùa nào cũng rực rỡ như chúng. Mỗi mùa, chúng đều nở hết mình, dâng hiến hết mình, dẫu ít có ai nhắc đến chúng như những loài hoa khác. Những cánh hoa mỏng manh tựa cánh bướm nhưng vẫn bung mình giữa đất trời, nắng gió.

Mẹ bảo, hoa giấy tượng trưng cho sự gắn kết, cho tình cảm gia đình và đem đến sự may mắn, hạnh phúc. Sau khi ba mẹ cưới nhau rồi có nhà riêng, ba đã trồng bụi hoa giấy màu cánh sen ngay đầu ngõ và còn chuẩn bị sẵn cho chúng một cái giàn leo chắc chắn. Đất, nước và sự chăm sóc tỉ mẩn của ba mẹ khiến cho bụi hoa giấy chẳng bao lâu đã trở thành một giàn hoa nổi bật giữa nền trời xanh thẳm. Mỗi lần ngang qua nhà tôi, ai nấy đều tấm tắc, trầm trồ khen ba khéo tay.

Sớm tinh mơ, khi những hạt sương đêm còn cố nán lại ủ ê trên lá, trên hoa và lũ chim mắt hãy còn lim dim ngái ngủ, chị em tôi đã gọi nhau ra khỏi giường, vội ùa ra trước cổng nhặt những bông hoa giấy màu cánh sen, mải mê kết thành chiếc vòng đeo tay, đeo cổ, kịp cất vội trong ngăn cặp dùng làm quà cho mấy đứa bạn thân trên lớp. Cũng những buổi sáng ấy, trước giờ đến cơ quan, ba vẫn thường ngồi ở bộ bàn ghế đá đặt ngay sát cổng, dưới giàn hoa giấy, nhâm nhi tách trà sáng, mắt đắm đuối ngắm giàn hoa dịu dàng. Mẹ quét dồn lớp hoa giấy trải thảm đầy lối ra vào ngõ, cùng ba rủ rỉ chuyện sự tích hoa giấy vốn đã nằm lòng.

Giọt mưa đầu hạ lác đác buông mình. Giàn hoa giấy đung đưa theo gió. Sự dịu dàng và duyên dáng của chúng gợi nhớ câu chuyện tình của ba và mẹ. Ba lẩm nhẩm đọc mấy câu ca trong một bài hát đã thuộc lòng:

“Mưa trên giàn bông giấy

Mưa ướt cánh hoa yêu

Mưa khơi niềm thương nhớ

Mưa nhắc chuyện năm xưa…”

blog radio,  Chuyện tình giàn hoa giấy

Ba kể rằng ngày xưa nhà ngoại cũng có giàn hoa giấy trước ngõ. Mỗi lần đi ngang qua ba vẫn thường nép mình dưới giàn hoa giấy để nhìn trộm mẹ. Biết mẹ thích hoa giấy, ba viện cớ cũng thích hoa, sang xin ngắm hoa nhưng kì thực là để được gặp mẹ, được nói vu vơ vài ba câu nói bâng quơ cố ý để mẹ hiểu. Tình yêu hoa giấy nảy nở kết thành tình yêu đôi lứa lúc nào chẳng biết. Và ba cũng yêu loài hoa ấy khi nào. Chỉ biết mỗi lần kể lại, mẹ đều tủm tỉm còn ba thì lắc đầu ngắc ngứ cười.

Tôi tò mò hỏi vì sao thân hoa giấy lại có nhiều gai? Tại sao thân chúng khẳng khiu vậy mà leo được cao vậy? Và tại sao những bông giấy lại mọc sít sát nhau đến thế? Những lúc ấy ba chỉ hiền từ mà đáp rằng thân bông giấy có gai vì chúng muốn bảo vệ cho những cánh hoa mỏng manh. Và dù khẳng khiu nhưng vẫn cố gắng leo cao để dẫn lối cho những cành hoa vươn lên đón nắng, đón gió. Còn những bông giấy mọc sát bên nhau tựa anh em trong một nhà, tựa ba mẹ bên con cái, đùm bọc, yêu thương, che chở lẫn nhau.

Hoa giấy nở bốn mùa trong năm nhưng đẹp và rực rỡ nhất phải là mùa hè. Vì mùa hè có nắng gay gắt, có gió nồng nồng. Đứng giữa hè mà ngắm nắng xuyên qua từng kẽ lá, cánh hoa thì chẳng khác nào đang được thả hồn mình giữa bức tranh lãng đãng, mơ màng. Hoa giấy không ngào ngạt, quyến rũ như hoa hồng, hoa sữa; nó khiêm nhường, giản dị nhưng đủ quyến rũ và say đắm lòng người.

Nắng hè khoác lên vạn vật chiếc áo giòn tan, ngòn ngọt. Mẹ đi làm về, dừng lại dưới giàn hoa giấy đầu ngõ. Nắng đậu trên vai mẹ bỗng chốc nhảy tót lên giàn bông giấy nằm sõng soài. Ba từ trong nhà ra đón và dắt xe cho mẹ. Nhặt một bông hoa giấy vừa đáp xuống vai áo mẹ, ba mỉm cười như trao gửi lời thương yêu. Mẹ đáp lại ba bằng cái gật đầu ngượng ngùng. Bao vất vả, bộn bề của cuộc sống bỗng chốc thu nhỏ lại bằng hai chữ an nhiên. Tôi nhận thấy niềm hạnh phúc dâng đầy trong đáy mắt mẹ.

Một ngày ngồi trước hiên nhà nhìn ra, ngắm từng chùm bông giấy buông rèm nơi đầu ngõ, lòng tôi bỗng rộn lên một niềm bâng khuâng, xao xuyến rất lạ. Cứ như có ai đó đang đứng nép mình ngoài cổng lén nhìn vào vì cũng yêu những chùm hoa giấy như tôi…

© Thu Đình – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top