Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn bố đã giúp con biết yêu gia đình mình như thế nào

2017-04-10 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Gần hai mươi năm đằng đẵng trôi qua, con làm sai, mắc lỗi rất nhiều, và điều lớn lao hơn cả là bố dành cho con mọi thứ, nhưng chưa bao giờ con nói lời xin lỗi và lời cảm ơn thì rất ít khi với bố. Nhưng bố đã cho con biết trân trọng gia đình mình và cuộc sống hiện tại. Đó là điều tuyệt vời nhất với con.

***

Bố thân yêu của con!

Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời con viết thư cho bố và viết về bố - người anh hùng cũng là người đàn ông tuyệt vời nhất của đời con.

Đã lâu lắm rồi con không viết nhật kí, viết những dòng tâm sự. Ngày con còn ở nhà, ở với bố mẹ, con thích viết nhật kí, viết văn. Ngồi học một mình buổi chiều cuối tuần ở nhà con cũng có thể lôi cuốn sổ ra ngêu ngao vài dòng. Bố ạ, con nhớ những ngày xưa, khi con học tiểu học, mỗi lần cô cho đề bài tập làm văn miêu tả người mà em yêu quý nhất, và nhân vật của con là mẹ chứ không phải là bố. Mặc dù quãng thời gian con học cấp 1 cũng là chặng đường mà tối nào bố cũng kè kè ngồi bên dạy con học toán. Bố kể chuyện rất hay và hài hước. Đến bây giờ con cũng không hiểu vì sao người luôn xuất hiện trong những bài văn ngày xưa của con là mẹ chứ không phải bố.

Con lớn lên, bố cũng bận công việc nhiều hơn, thời gian bố con nói chuyện cũng thưa dần. Bắt đầu những năm học cấp 2 con tự học và hiếm khi chạy xuống nhà hỏi bố. Lịch học con dày đặc hơn khi con vào cấp 3, nỗi lo lắng của con qua những kì thi cũng là những đêm bố thấp thỏm không ngủ được và dậy xem đèn con học còn sáng hay đã tắt. Bố là người bạn đồng hành với con trong những kì thi, bố dặn dò con rất nhiều. Ngày ấy con hay ốm và hay ăn không đúng bữa. Bố vẫn luôn nhắc con có đường ruột không được tốt nên ăn uống phải cẩn thận và giữ sức khỏe. Lên lớp 12, áp lực học của con có phần nặng hơn. Bố rất bận nhưng vẫn dành thời gian nói chuyện với con. Bố không bắt ép con bất kì điều gì, mọi sự quyết định ở bản thân con. Có những hôm con về muộn bố mẹ vẫn đợi con ăn cơm.

  Cảm ơn bố đã giúp con biết yêu gia đình mình như thế nào

Phía sau con luôn có bố! Những ngày cuối cấp đến gần, bố cố gắng sắp xếp công việc chia sẻ với con nhiều hơn. Bố vẫn nói thời kì này rất quan trọng với con, đại học không phải con đường lập nghiệp duy nhất nhưng làm việc gì cũng phải có kiến thức mới ổn. Bố biết không, lúc con 16 tuổi, con bắt đầu viết về hình ảnh người cha nhưng điểm không được cao vì con để ý nhiều đến hành động thay vì thế giới nội tâm. Bố như thế, bố nói ít nhưng làm nhiều, bố âm thầm quan tâm mà không thể hiện. Bố có nhớ không, câu chuyện mà sau này lớn lên con vẫn hay nhắc.

Ngày con vào đại học cũng là giai đoạn con bắt đầu sống xa gia đình. Thấm thoát hơn một năm qua, con vẫn chưa làm được việc gì, con chưa dành trọn tâm huyết cho một dự định bố à. Có những việc con đã rất cẩn thận nhưng không hiểu sao vẫn bị đứt quãng. Con về nhà hay nói với bố là con luôn phải đứng giữa sự lựa chọn, bố bảo có rất nhiều người không có sự chọn người ta vẫn hoàn thành công việc con ạ, con phải biết trân trọng điều con đang có và tỉnh táo.

Khi con 18 tuổi, con nói chuyện với bố nhiều hơn. Mỗi ngày con đều kể với bố những câu chuyện con chứng kiến, những việc con đã làm. Không hiểu sao càng lớn con càng thân thiết với bố nhiều hơn mẹ. Những dịp sắp nghỉ lễ tết, bố lại hỏi bao giờ con về, con về được mấy ngày. Thật sự, con là đứa ham vui, thích đi càng xa càng tốt để chụp ảnh, để trải nghiệm, Nhưng con có thể từ bỏ được để về nhà. Đơn giản là con thấy vui.

  Cảm ơn bố đã giúp con biết yêu gia đình mình như thế nào

Bố ơi, bố biết không, tối hôm qua, con đi học về hơi muộn, ăn cơm xong xem lại chương trình trên ti vi, nghe bức thư của một người cha gửi cho con gái, con đã khóc suốt cả buổi tối. Con nhớ bố mẹ nhiều lắm! Với bố mẹ dù con bao nhiêu tuổi đi chăng nữa con vẫn là đứa trẻ đáng yêu trong mắt bố mẹ. Bây giờ con đã 19 tuổi nhưng lúc nào bố cũng gọi điện dặn nhớ học bài rồi ngủ sớm con nhé. Có những lần con bực bội chuyện ngoài này, bố hỏi, con kể nhưng giọng vẫn khó chịu. con cố phân bua, bố chỉ cười và bảo con bình tĩnh. Buổi tối ấy, bố gọi ra lần thứ 2 và khuyên con phải bỏ tính xấu đó đi, làm gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau. Thế nhưng con vẫn còn nóng tính, tâm chưa tĩnh. Con hứa sẽ sửa đổi.

Gần hai mươi năm đằng đẵng trôi qua, con làm sai, mắc lỗi rất nhiều, và điều lớn lao hơn cả là bố dành cho con mọi thứ, nhưng chưa bao giờ con nói lời xin lỗi và lời cảm ơn thì rất ít khi với bố. Nhưng bố đã cho con biết trân trọng gia đình mình và cuộc sống hiện tại. Đó là điều tuyệt vời nhất với con. Chúng con lớn lên cũng là lúc bố mẹ già đi, chỉ có tình thương ấy vẫn đong đầy và theo con suốt cuộc đời. Hành trình đến tương lai phía trước dù có dài đến bao nhiêu, có gian nan và thử thách đến đâu con sẽ luôn cố gắng. Con mãi mãi yêu bố!

Con gái của bố…

© Hồng Nhung – blogradio.vn

Mời đón xem video đang được xem nhiều nhất tại youtube.com/yeublogradio


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

back to top