Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bố hãy về với mẹ con con

2013-09-08 01:10

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Con vẫn mong những ngày đã qua là một giấc mơ dài bố mẹ chỉ tạm xa nhau thôi, bố sẽ trở về như xưa, bên cạnh chúng con.


Bố luôn thương chị em con bố nhỉ. Bố làm tất cả, dành hết cho tụi con để tụi con được ăn được học bằng con nhà người. Nuôi chúng con khôn lớn, dạy chúng con làm người. Giờ những tảo tần của bố được đền đáp thì bố mẹ lại xa nhau. Sao thế bố? Người đàn bà kia có là gì mà bố phải đánh đổi, người đàn bà không phải mẹ của chúng con.

Người ta bảo lúc nghèo đói thì thương nhau đến khi có của ăn của để rồi lại sinh ra…có phải thế không ạ? Con biết bố của con không phải thế.

Ngày ấy nhà mình nghèo, rất nghèo là đằng khác. Bố suốt ngày cặm cụi với đường cày mũi cuốc, rảnh là làm thêu làm mướn. Mẹ con quanh năm vẫn đội chiếc nón lá rách mướp, đôi chân trần nứt nẻ, thô ráp đi không bén đất. Ngôi nhà là cái tên gọi cho sang chứ nhà thì đâu có ra hồn nhà, chỉ là công trình phụ thôi. Ấy thế mà bốn con người vẫn sống rất thương nhau, không một điều tiếng.

bố

Chỉ có điều mà giờ con mới dám nói. Ngày ấy hồi còn đi học con rất ít khi dẫn bạn đến nhà chơi, lại càng dị ứng với những bài văn viết về gia đình cũng chỉ vì nỗi mặc cảm nhà mình nghèo. Lại có khi con cáu bẩn và gắt gỏng với bố mẹ vô cớ cũng chỉ vì con giận bố mẹ để cho nhà mình nghèo. Đêm đêm con vẫn ước sớm thoát khỏi ngôi nhà này bởi con thấy khổ. Con biết mình sai rồi. Con đâu biết bố mẹ đã phải tằn tiện cắt xén đồng quà tấm bánh để con được đến trường. Con lại còn không hiểu những lần mẹ thở dài mùa giáp hạt khi thóc giống cũng phải đem xay.

Nhưng tất cả rồi cũng qua đi, bố bảo “chẳng ai giàu ba họ ai khó ba đời” đâu con ạ và cũng chẳng ai nắm tay theo ngày đến tối. Cái nghèo cái khó đã không còn là mặc cảm của cả bố và con nữa bố nhỉ. Bố mẹ làm ăn giỏi, người làng bảo thế. Thấm thoắt con đã có một ngôi nhà như con mong muốn mà giờ đi học xa nhà con nhớ lắm sự thoải mái và rộng rãi. Nhưng giờ sung sính tiền của sao bố mẹ không còn thương nhau như trước nữa? Bố không còn thương con nữa hả bố? Bố bảo bố tự hào về con cơ mà. Bố trả lời con đi chứ, bố ơi!

Con vẫn thích lắm mỗi lần có ai khen “con này giống bố như tạc”. Con giống bố thật bố nhỉ! Con cao giống bố, tính lại càng giống bố. Khi vui thì thật là vui còn một khi đã tức thì có cậy cũng không ra một lời. Được cái tính vui vẻ nên không tức ai lâu bao giờ. Mỗi tội giống bố nên con không được trắng như em, chân tay không được thon thon như mẹ và em. Tiếc quá cơ. May mà bù lại được cái tinh thần nỗ lực y bố, bố nhỉ.

Nhưng bố đừng nghĩ con đang làm “nịnh thần” để bù lại những lúc con cãi bố, những lúc mải chơi hay cả những lúc chành chẹo với em bố nhé. Giờ con lớn rồi con hứa sẽ không thế nữa đâu. Đổi lại bố về với con bố nhé. Con ngoan rồi, con không làm bố cáu nữa đâu, con hứa đấy.

Bố phải về để bảo vệ con chứ. Từ lúc bố ra đi mẹ hay gắt lắm, con bị mẹ mắng luôn. Đơn giản vì con giống bố, bố ạ!

Bố phải hứa là bố sẽ về khi bố đọc được thư con bố nhé!

gia đình

Nhà mình không thể thiếu bố. Bố hiểu điều này hơn con. Bố vẫn bảo nhà này mà thiếu “lực sĩ bố” nhất là mỗi khi lấy hàng thì mẹ con mày cứ gọi là nhìn nhau. Ba mẹ con đều ngước nhìn như thách thức chứ trong lòng thì thầm cảm ơn rối rít. Có việc gì nặng nhọc bố đều nhận phần mình. Phần vì có sức khỏe, phần vì thương mẹ con hay ốm, chúng con bận học. Bố là thế khó bày tỏ tình cảm. Nhưng bố ơi chỉ cần có thế, giờ con đã hiểu.

Mà bố này, bố mà không về thì danh hiệu “nghệ sĩ hài” danh giá nhà mình chẳng có ai xứng đáng cả. Con không đủ tài mà cũng chẳng đủ kiên nhẫn và mưu mẹo làm trò cho em cười. Còn mẹ con thì chỉ thêm giận thôi chứ đừng nói là cười. Mẹ con giận bố thế không nổi điên lên là may rồi nói chi đến cười nói, lại còn hàng họ một mình quanh cũng đủ chết rồi cười sao được. Giờ trọng trách ấy là của bố hết, bố hiểu điều này mà.

Con mong lắm giờ có bố ở đây. Con lại sà vào bá cổ bố thút thít mách bố chúng nó đang cười con, chúng nó đang xì xào về chuyện nhà mình. Chuyện bố có người khác. Chẳng phải đâu, bố yêu thương con thế, đời nào bố bỏ con mà đi. Chẳng qua nhất thời bố quên thôi, bố xa con thế thôi bố nhé thế là nhiều lắm rồi. Mai bố về đi, ngày nào con cũng mong như thế, nhà mình lại có bốn người.

Bố biết dù xa nhà nhưng lúc nào con cũng dõi theo bố, mong bố của con luôn khỏe. Vẫn biết con không thể chăm sóc bố và hôm qua con đã không đứng về phía bố. Bởi đơn giản con chỉ muốn đứng về một phía có cả bố lẫn mẹ của con. Bởi con biết hơn 20 năm qua là không thể đánh đổi.

Có lẽ con ích kỉ, con chỉ nghĩ cho riêng mình, con sợ xấu hổ, con sợ sẽ gục gã nếu không có bố, nếu nhà mình tan nát. Con nói vậy không chỉ vì bản thân con đâu mà con đã kiên nhẫn và cố gắng hiểu bố. Vì con nghĩ cả cho bố và cho em cho mẹ con nữa, bởi tình thương vẫn còn, bởi bốn người chúng ta mới là một gia đình thực thụ. Nhà mình mới là ngôi nhà của bố, ngôi nhà mà tự tay bố tạo dựng và thắp lửa cho nó.

Hơn ai hết bố hiểu điều con nói và hơn ai bố hiểu tình yêu thương của ba mẹ con con dành cho bố!

Bố sẽ về bố nhé!


•    Bài dự thi của Hương Nguyễn <huongnt.vanclck54@>



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.





Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

back to top