Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bên con luôn có bố

2022-07-02 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc đời bố tôi còn dành cho tôi gấp trăm lần thế nữa. Chắc chỉ có những người xa cha mẹ mới hiểu được cảm giác của tôi lúc này. Nhưng dù sao, tôi cũng luôn mong muốn bạn "Đừng để giọt lệ buồn rơi trên đôi mắt của ba, nó đau hơn nỗi đau thể xác nhiều lắm".

***

Bố tôi là một người sống khá khép kín, hay sầu. Ông là một người thợ xây dựng, thường xuyên đi làm xa nhà và vậy chỉ có những cuộc điện thoại mới có thể giúp tôi được gần bố tôi hơn.

Nhà tôi cũng chẳng khá giả gì. Vậy nên tôi được gửi vào trong Nam sống chung với cô chú - cũng là một gia đình rất đỗi bình thường, chồng làm bộ đội, vợ làm giáo viên. Cuộc sống ấy cũng rất bình thường nhưng tình cảm của gia đình cô chú đối với tôi ngày càng xa cách, thậm chí đôi lúc ghét bỏ tôi chắc tại do sự có mặt của tôi và người cô ấy cũng không phải cô ruột của tôi - tôi biết nhưng tôi chẳng dám nói, bởi tôi chưa lớn, sợ lại bị đánh và cũng sợ bố mẹ buồn.

Mọi thứ cứ ngày càng tồi tệ. Một hôm tôi nhận được cuộc gọi của bố tôi nói với tôi rằng bố sẽ vào thăm tôi. Tôi cũng vui mừng nhưng cũng lo lắng như một người lớn - vui vì sẽ được gặp bố nhưng cũng lo vì sợ bố biết quan hệ trong gia đình đã  tệ đến mức nào.

Ba hôm sau, buổi sáng sớm tôi ra mở cổng như thường lệ. Bỗng, một người đàn ông cao ráo, gầy gò, nước da đo đỏ, nhăn nheo hẳn đi. Phải đứng hình mất vài giây thì tôi mới nhận đó là bố tôi. 

cha-va-con-1

Tôi mời bố vào thềm, lấy điếu thuốc lào mà bố tôi bỏ trong ba lô, châm thuốc và mời bố hút. Nhưng bố vừa hút vừa nuốt cái gì mà mắt lại rơm rớm nước mắt, cổ nghẹn ắng lại chắc tại thấy tôi cũng chẳng khá hơn gì "đi hai phân bảy đi về còn ba" tôi ở đây hơn hai năm mà người chỉ cảm thấy ngày càng nhỏ đi chắc do làm vặt nhiều và ăn uống cũng không được thoải mái như nhà tôi dù ở quê có gì thì ăn nấy. 

Tâm sự một hồi, tôi cũng chẳng giấu nổi nỗi lòng mà tôi phải chịu đựng trong những năm tháng ấy đem ra chia bày với bố hết. Không phải vì tôi yếu đuối, càng không phải vì tôi ghét bỏ mà vì trông trở thành một đứa trẻ con khi đứng trước ba tôi nên nỗi đau nào dù là nhỏ nhất tôi cũng nói ra hết như giải tỏa lòng mình. 

Bố tôi tuy không khóc nhưng đôi mắt cũng đỏ heo lên rồi. Giờ tôi chẳng nhớ bố nói câu gì nhưng giá trị lời nói ấy tôi luôn khắc sâu trong mình "Suốt cuộc đời bố đi làm là vì con, bố cố nuôi con ăn học hết cấp ba, đỗ Đại học được thì tốt rồi mà lỡ có không đậu thì cũng có cái nghề mà ăn. Chứ giờ vác hồ nó nặng lắm con không vác nổi đâu. Đến lúc đó bố chết cũng được”.

Chỉ viết đến đây thôi, nước mắt tôi cũng không kìm nổi nữa rồi, dù là con người hay cười nhưng đến giờ tôi gắng cười lên cũng không nổi nữa.

Cuộc đời bố tôi còn dành cho tôi gấp trăm lần thế nữa. Chắc chỉ có những người xa cha mẹ mới hiểu được cảm giác của tôi lúc này. Nhưng dù sao, tôi cũng luôn mong muốn bạn "Đừng để giọt lệ buồn rơi trên đôi mắt của ba, nó đau hơn nỗi đau thể xác nhiều lắm".

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì quý giá hơn hai tiếng “gia đình”

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top