Bài thơ này con viết tặng mẹ yêu
2013-08-20 08:39
Tác giả:
Nơi xa quê con lặng thầm nhớ mẹ
Biết bao nỗi buồn con khắc khoải trong tim
Ngồi trong phòng con ngước nhìn cửa sổ
Ở chốn này đô thị phồn hoa
Người người chen nhau đường đời hối hả
Ôi quê tôi một miền quê chiêm trũng
Cánh cò bay thẳng tắp lúa vàng
Bàn tay mẹ gầy mòn chai cứng
Tần tảo ngày qua nuôi lớn khôn con
Ba lô trên vai con từ biệt mẹ
Lên đường sống cuộc sống sinh viên
Cũng có lúc mải chơi quên học
Để lo âu hằn lên mắt mẹ hiền
Vẫn ruộng đồng những trưa hè tháng sáu,
Nắng chói chang trên thân mẹ lưng gầy
Đốt cháy đôi chân nóng đỏ dưới bùn
Những giọt mồ hôi lăn dài hai gò má
Tiếng ve kêu gọi mùa phượng nở
Mà tiếng con gọi mẹ nghẹn ngào
Rồi những đêm trở trời trái gió
Cột sống mẹ thoái hóa đã lâu
Từng cơn đau nhói hành hạ mẹ
Thương mẹ, con nặng trĩu cõi lòng.
Mẹ ơi xin mẹ hãy yên tâm
Con đã lớn khôn và trưởng thành thực sự
Đường con đi còn chông gai sỏi đá
Nhưng có mẹ, con nhất định thành công
Ngày mai đây con sẽ về thăm mẹ
Mẹ ngồi cười, con cất tiếng: “Mẹ yêu!”
• Bài dự thi của Vũ Tuấn Anh <tuananhpt93@>
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Trở lại tuổi thơ - Ước mơ xa vời của kẻ trưởng thành
Giữa bộn bề lo toan của cuộc sống trưởng thành, khi đã nếm trải bao thăng trầm, hỉ nộ ái ố, ta bỗng chạnh lòng nhớ về những tháng ngày thơ ấu hồn nhiên, vô tư bên vòng tay yêu thương của bố mẹ.
Chuyện tình ngày ấy
Có nắng trong hồn hoa bướm say Có kẻ trầm tư và bay bổng Có kẻ vô tư và thơ mộng Có kẻ say mê chốn nhân tình
Ngày đông
“Có phải em không xứng đáng nhận được hạnh phúc không chị? Không xứng đáng được yêu thương, được bảo vệ, em chỉ là một người đi lang bạt ở nhờ nhà người khác. Người thương em nhất đã đi rồi, bây giờ, em không có nhà nữa rồi!”
Chuyến đi đến miền ký ức
Từng địa điểm, từng nền văn hóa mang đến cho tôi những trải nghiệm độc đáo và bài học quý giá về sự phong phú của thế giới. Tôi học được rằng, sự khác biệt không phải là điều để sợ hãi, mà là điều để đón nhận và tôn trọng.
Đắng cay
Em biết ngày xuân hoa có bay Nắng đẹp lung linh tình lại say Xuân là ngọn gió mang hơi ấm Ghét ngọt ngào anh uống đời vui
Bước sang tuổi 35, tôi thấy vấn đề nan giải nhất trong đời là tìm được SỞ THÍCH riêng: Bảo sao bản thân tẻ nhạt, tầm nhìn hạn hẹp!
Việc bạn hiểu rõ chính mình, có thú vui, có sở thích sẽ giúp bạn trở nên quyến rũ, thú vị hơn!
"Em không thích môn Văn"
Một số bạn trong lớp trố mắt nhìn tôi đây bất ngờ, số khác thì không nhịn được kẽ cười. Cô cũng có chút bất ngờ. Tôi nhận thấy rằng: “Đời mình toi rồi”. Ai lại đi nói ghét môn văn ngay trước mặt giáo viên dạy văn cơ chứ.
Hạnh phúc khi là chính mình
Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.
Ánh Trăng
Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai
Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình
Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.