Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ba mẹ là hạnh phúc trong con

2012-12-10 08:23

Tác giả: Aren Dương


Nay con đi đám tang mẹ đứa bạn chung lớp, con khóc, khóc rất nhiều vì thương bạn và tự dưng con nghĩ rằng nếu một ngày kia mẹ cũng rời xa con như thế thì con sẽ ra sao?
...

Ngày mẹ sinh con ra là ngày ba không bên mẹ, nghe tin mẹ sinh mà ba cũng chẳng về được vì đơn vị đang tập huấn. Những nặng nhọc của mẹ dường như lại càng tăng. Đến giờ đôi khi ba vẫn nhắc “ biết thế ba chẳng đi bộ đội cho xong, để mẹ và hai anh em thiếu thốn quá”.

Tuổi thơ con gắn với những tháng ngày bận rộn của mẹ. Ngày đó nhà mình nghèo, đồng lương ít ỏi của ba cũng chẳng đủ bốn miệng ăn, cuộc sống khó khăn lại không có ba bên cạnh mẹ càng vất vả hơn. Mẹ đi làm đồng nhiều khi trời tối mịt mà vẫn chưa về, hai anh em cứ ra ngóng lại vào ngóng, thương mẹ lắm mà con chả biết giúp gì. Hai anh em cách nhau sáu tuổi, ở nhà trông nhau mà cứ đánh nhau.



Nhiều khi đi làm về đã mệt, thấy hai anh em mặt mũi tèm nhem, mẹ bực phết cho mỗi đứa vài cái. Thế là hai anh em lại khóc. Mẹ buông câu “ mặc chúng mày”, lúc đó thấy sao mà mẹ chẳng thương con?  Đêm nằm mẹ ôm hai anh em vào lòng thủ thỉ “ hai anh em phải ngoan để mẹ yên tâm đi làm, mẹ bực thì mẹ đánh thôi chứ đánh chúng mày mẹ cũng xót lắm chứ,mẹ nào mà chả thương con”. Lúc đó hai anh em lại quay sang ôm mẹ thật chặt rồi ngủ trong vòng tay yên bình của mẹ.

Nhiều khi bận đi làm, anh thì đi học, mẹ gửi con qua nhà ngoại, có khi ở đây mấy ngày mẹ mới qua đón con về. Lúc mẹ tới đón con thường tiếc rẻ “giá mà mẹ để con ở đây mấy hôm nữa, ở với ngoại sướng lắm mẹ à”. Những lúc như thế mẹ thường kí vào đầu con “ cha bố cô, ở với mẹ không thích à?” Con phụng phịu “ ở với ngoại ngoại chẳng phết vào mông con, ở đây lại được ăn ngon nữa cơ”. Mặt mẹ thoáng buồn, im lặng.


Nhà mình có cây cam to, cứ đến mùa là mấy mẹ con lại bận rộn hái cam đem bán. Sáng, mẹ dậy sớm, hai anh em thiếu hơi mẹ lại lục đục dậy theo. Thấy mẹ gánh gồng chuẩn bị đi bán hàng hai anh em cũng đòi đi luôn. Những ngày đó có lẽ là kỉ niệm đẹp nhất trong con, hai đứa nhóc ngồi đó cùng mẹ bán hàng, ai đi qua cũng cười. Hết hàng, mẹ đặt hai anh em mỗi đứa một bên thúng gánh về. Hai anh em cứ cười nói tíu tít mà chẳng hay vai mẹ đang oằn xuống.

Và chính đôi quanh gánh của mẹ đã kĩu kịt đưa con qua tuổi thơ êm đềm.



Càng lớn con càng hiểu được mẹ thương con nhường  nào. Mẹ mất ngủ khi con ốm, mẹ động viên con khi con trượt đại học, mẹ tư vấn cho con khi lần đầu con biết yêu. Những khoảnh khắc quan trọng và khó khăn của cuộc sống mẹ luôn bên con, luôn yêu thương con một cách vô điều kiện. Mẹ dạy con phải biết đối nhân xử thế, rằng đời có quy luật nhân quả. Lần con đi học xa, đêm mẹ không ngủ mà chuẩn bị đồ cho con từ quần áo đến ít thuốc phòng lúc ốm đau, làm cả cho con lọ ruốc thịt vì sợ con đi học xa nhà lại tiết kiệm mà không dám ăn ngon. Tiễn con đi, mắt mẹ rưng rưng và con òa khóc.

Xa nhà con mới biết thế nào là khổ. Nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ cả ông anh trai mà khi ở nhà hai anh em vẫn thường đánh nhau nữa. Mẹ vẫn động viên con “bốn năm đại học nhanh thôi con, học nhanh còn về với mẹ nữa chứ”. Và con cũng tin là như thế.

Nay con đi đám tang mẹ đứa bạn chung lớp, con khóc, khóc rất nhiều vì thương bạn và tự dưng con nghĩ rằng nếu một ngày kia mẹ cũng rời xa con  thì con sẽ ra sao? Nhấc điện thoại lên điện về cho mẹ, bên kia giọng mẹ đầm ấm “ alo con gái à”. Nước mắt con lặng lẽ rơi.


Trong đời người ta thường ước có cuộc sống sung sướng hạnh phúc, nhưng với con, con chỉ ước luôn có ba mẹ bên cạnh bởi lẽ ba mẹ là hạnh phúc trong con.


Lời tác giả: Em nhờ các anh chị chuyển giùm em bài viết này tới mẹ em. " Mẹ, con viết bài này khi trong lòng có quá nhiều xúc cảm hỗn độn. Con người ta rồi cũng phải về với cái dốc bên kia của cuộc đời nhưng lại để lại nỗi đau trong lòng người ở lại. Hi vọng mẹ có thể đọc được bài viết này để mẹ biết con yêu mẹ nhiều như thế nào. Con yêu mẹ..."

  • Gửi từ Aren Dương email vubaongan41@

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Aren Dương

Mất niềm tin là không còn gì để mất.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

"Tôi đã đọc rất nhiều sách về chứng lo âu và trầm cảm. Những cuốn sách này có đủ trình độ hơn tôi rất nhiều để giúp bạn vượt qua mọi khó khăn mà bạn đang gặp phải", Mark Manson.

Nụ hôn đắm đuối

Nụ hôn đắm đuối

Cô được thực sự sống là một con người, được tự do hít thở những tình cảm ban đầu của tình người, được có những người bạn, được cảm nhận sự an toàn và cả bình yên nữa. Anna thấy thật là may mắn và cả êm đềm nữa đã quay lại với cô đã chạm đến được cô, sau quá nhiều đau thương nhọc nhằn và cay đắng.

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Hạnh phúc đôi khi với trẻ con nó đơn giản, nhưng với người lớn, ngoài được những thời gian nghỉ là quý báu, thì còn lại đều đánh đổi bằng tiền bạc, thời gian để có được.

Em có biết

Em có biết

Anh đã yêu và hỏi nắng yêu anh Anh muốn xóa ký ức trong niềm xanh Để ao ước không đến tìm anh nữa

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

Ngay cả khi người yêu hoặc người bạn đời của bạn có vẻ trưởng thành về mặt cảm xúc, điều đó cũng chưa thể chứng minh được rằng họ là người đáng tin.

Ấu thơ tươi đẹp!

Ấu thơ tươi đẹp!

Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

back to top