60 năm chờ đợi, 10 năm hy vọng và 90 phút huy hoàng tại SEA Games 30
2019-12-11 01:30
Tác giả:
U22 Việt Nam giành chiến thắng! Và vinh quang, thuộc về chúng ta!
***
Vinh quang nào mà chẳng phải vượt qua những trở ngại, gập ghềnh. Bước đường để giành vinh quang về cho Tổ quốc nơi U22 Việt Nam cũng không phải là ngoại lệ. Đó là thành quả của những nỗ lực, cố gắng hiện tại, và cả ý chí vượt lên trên những thất bại, vấp ngã từ quá khứ.
Cách đây 60 năm, đội tuyển miền Nam Việt Nam đứng trên bục vinh quang bóng đá Đông Nam Á tại SEAP Games 1959, Đại hội Thể thao bán đảo Đông Nam Á lần thứ nhất (nay là SEA Games). Dạo ấy, đội vượt qua Thái Lan, Myanmar và thua Malaysia để rồi ở trận chung kết, thắng Thái với tỷ số 3-1. Ở đây ta không nói đến tâm linh hay quy luật tự nhiên, nhưng nếu nhìn theo vòng tuần hoàn, ta biết 60 năm tương ứng với lục thập hoa giáp. Kể từ đỉnh vinh quang 1959 đến 2019, chẵn 60 năm. Mà người Việt ta chất cảm tính đong đầy. Vậy thì có niềm tin rằng, trải qua một chu kỳ lục thập hoa giáp, bóng đá nam Việt Nam lại đứng trên đỉnh cao của đấu trường khu vực tại SEA Games 30. Dĩ nhiên chẳng cứ phán bừa cho được.
Cách đây 10 năm, tại SEA Games 2009 tổ chức ở Lào, U23 Việt Nam đã ngã trước cổng thiên đường khi để thua trước U23 Malaysia trong trận chung kết. Trận đấu ấy, chúng ta tự bắn vào chân mình với bàn phản lưới nhà của Mai Xuân Hợp. Nên nhớ rằng tại vòng bảng, U23 Malaysia là bại tướng của U23 Việt Nam.
60 năm trước, vinh quang đến với chúng ta nơi đấu trường khu vực; 10 năm đã qua, quá khứ ám ảnh còn hiện về. Nhưng như đã nói, thành công nào mà chẳng có cả thất bại và những bài học kinh nghiệm cần đúc rút. Kể từ dạo được xem bóng đá nam Việt Nam đá SEA Games tại Thái Lan năm 1995 đến nay, là một người hâm mộ bóng đá, nhưng tôi thấy được gì? Cái bóng quá lớn của người Thái đổ dài lên nỗi lo sợ phập phồng của các tuyển thủ mọi cấp độ khi đối đầu với họ. Cái dớp thua chung kết luôn ám ảnh kể cả khi chúng ta mang trong mình niềm hy vọng lớn nhất như Tiger Cup 1998 hay SEA Games 2003 đều tổ chức trên sân nhà. Sợ khi đối đầu với Thái; căng cứng, tâm lý yếu ở những thời điểm quyết định khi đá chung kết. Ấy là những tử huyệt của các thế hệ cầu thủ chúng ta. Ấy nhưng…
Cách đây 2 năm, chứng kiến các cấp độ đội tuyển từ U23 đến Olympic hay đội quốc gia thi đấu tại M-150 Cup 2017, rồi giải U23 châu Á, AFF Cup 2018 và Asian Cup 2019, niềm tin vào sự vững mạnh của bóng đá nước nhà càng lớn dần trong tôi, và chắc chắn không chỉ riêng tôi. Park Hang Seo, người đàn ông đến từ xứ sở của kim chi, của điện ảnh với đôi mắt rặt chất Hàn đã bắt đúng bệnh, tiêm đúng thuốc khi truyền niềm cảm hứng mãnh liệt cho các tuyển thủ, và cả triệu triệu người hâm mộ Việt Nam nữa. Chúng ta đã không còn sợ Thái, chúng ta không còn căng cứng trong những trận cầu khắc nghiệt, chúng ta không ngã trước vạch đích…
Hãy xem, làm sao quên được những trận cầu cân não với Iraq, Qatar, làm sao quên được tuyết trắng Thường Châu trong trận chung kết Giải vô địch bóng đá U23 châu Á 2018. Thua đấy, nhưng thắng đấy, chiến thắng của niềm tin vào sự vươn mình của bóng đá nước nhà. Và làm sao quên cho được những chiến binh sao vàng lừng lững tiến vào chung kết, giơ cao cúp vàng AFF Cup 2018… Ông kẹ của khu vực không còn là nỗi bận tâm thường trực của chúng ta, sẵn sàng đấu tay đôi với các đối thủ đến từ Đông Á hay Tây Á đã là nhịp bóng quen thuộc của chúng ta.
Để rồi đêm ngày 10/12, đêm kết tụ của sức mạnh và bản lĩnh Việt, của niềm tin và cả khát khao chiến thắng. Trong trận cầu quyết định ngôi vương, các yếu tố vật chất và tinh thần đều ủng hộ chúng ta.
Đêm nay, chúng ta có niềm tin mãnh liệt: U22 Việt Nam giành chiến thắng! Và vinh quang, thuộc về chúng ta!
Theo Zing.vn
Nguồn: https://news.zing.vn/60-nam-10-nam-va-90-phut-niem-tin-hien-tai-post1023478.html
Mời xem thêm chương trình:
Chỉ cần biết đúng một thứ chúng ta sẽ có cuộc sống an nhiên đến hết đời
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu