Vịt con xấu xí và mụ phù thủy
2016-01-19 01:00
Tác giả:
Năm tôi 6 tuổi, tình cảm của tôi với chị rất mơ hồ. Có lẽ còn nhỏ nên tôi chỉ có những mảng ký ức rời rạc, chắp ghép để hình dung về người chị của tôi lúc đó. Chị hơn tôi 6 tuổi, chị chững chạc và khéo léo. Chị làm việc nhà và những đứa em chúng tôi sẽ là những “chú lùn” giúp việc. Nhưng rất kỳ lạ, mỗi lần nghĩ lại những kỷ niệm đó tôi lại thấy có gì đó ngọt ngào, chút cảm xúc dâng trào.
Năm tôi 8 tuổi, tôi bắt đầu ghét chị. Cái ghét của trẻ con, ai cho mình cái gì thì mình thích, mắng mình thì mình ghét. Chị rất hay “bắt nạt” tôi, cái gì cũng không ủng hộ tôi, phải để mẹ với anh trai ra mặt chị mới thôi. Tôi luôn gọi thầm chị tôi là mụ phù thủy. Phù thủy thì không tốt đâu.
Năm tôi 11 tuổi. Tôi ghét chị vì chị xúc phạm tôi. Bây giờ tôi cũng không nhớ tại sao chị xúc phạm tôi nữa, chị bảo tôi chẳng được tích sự gì cả. Tôi buồn, bởi tôi nghĩ chị nói đúng và buồn hơn là đó là do người chị của tôi nói ra. Cái câu nói đó ám ảnh tôi rất lâu, rất lâu, có lẽ là đến tận lúc tôi lên đại học. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ câu nói đó, chỉ là cảm xúc đã khác đi rồi.
Tôi từng hỏi mẹ tôi, có phải con không phải là con mẹ không, tại sao chị em trong nhà lại khác biệt nhau như thế. Tôi nghĩ mình là chú vịt con xấu xí, lạc lõng trong mối quan hệ gia đình và xã hội phức tạp.
Năm tôi 18 tuổi, tôi không còn ghét chị nữa. Tôi đỗ đại học, là đại học nổi danh ở Hà Nội, điều này làm tôi tự hào biết bao nhiêu. Có lẽ có một chút nhỏ nhen, tôi so sánh điều này với những gì chị tôi đạt được. Tôi hơn, bởi lẽ chị trượt đại học năm đầu và thi lại vào một trường đại học ở quê. Lúc đó tôi chưa nhận ra tôi đang luôn muốn so sánh mình với chị, muốn vượt bậc với chị. Tôi vẫn chưa thoát khỏi cái bóng của chị.
Lên đại học, chị tôi ra Hà Nội tìm việc và ở cùng tôi. Cái cảm giác nhớ nhà của đứa sinh viên năm nhất không quá mãnh liệt bởi tôi có người thân bên cạnh. Chị chăm sóc tôi, trang trải một phần cuộc sống sinh viên thiếu thốn. Rồi chị tôi gặp được người đặc biệt của cuộc đời chị, tôi cũng vui thay cho chị tôi, bởi người đặc biệt ấy – bây giờ đã là chồng chị là một người hiền lành, yêu thương chị tôi. Lúc còn nhỏ, tôi và anh trai luôn đùa với chị là cẩn thận không khéo sau này lấy phải thằng khùng, nó đánh cho nát mông thì khổ.
Những cảm xúc yêu ghét thời bé thơ về chị tôi bây giờ chỉ như một câu chuyện, thi thoảng tôi lục lại ký ức và suy tư. Tôi dần quen với kiểu nói chuyện “không tim không phổi” của chị, nhưng lại hay lo lắng cho người thân. Có đợt, lúc chị tôi còn làm việc ở bến xe Mỹ Đình, tôi tới chơi. Tôi có đeo một đôi hoa tai lấp lánh, chị bảo mi đừng đeo mấy cái thứ đấy, chưng diện lắm ở Hà Nội không an toàn đâu. Trán tôi lúc đó chắc có vài ba vạch đen. Phải bảo là tôi bó tay với suy nghĩ của chị luôn, nhưng len lỏi trong tôi là một chút ấm áp, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng chảy vào tim tôi. Hay những lần đang yên đang ổn, chị nghe được tin bắt cóc con gái nhà lành thế là gọi điện dặn dò phải cẩn thận này nọ, tôi cứ bảo chị như bà cụ non ấy, suốt ngày lo lắng linh tinh.
Thời gian qua đi nhanh, chị tôi đã sinh được bé trai đầu lòng kháu khỉnh, tôi cũng bước vào năm cuối đại học và chuẩn bị thực tập rồi ra trường. Con người lớn lên và suy nghĩ cũng khác đi, tôi không còn cho rằng mình là cái bóng của chị, tôi có cá tính riêng của mình, có những ước mơ và hoài bão riêng. Vịt con xấu xí đã trưởng thành rồi và mụ phù thủy cũng đâu phải lúc nào cũng xấu xa đâu. Chị ơi, em yêu chị nhiều lắm.
© Bee – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.