Vắng bà, vắng cả niềm vui
2015-10-22 09:22
Tác giả:
Từ khi cất tiếng khóc chào đời, bà ngoại đã luôn ở bên chăm sóc tôi từng ly từng tí. Từ chậu nước chè xanh để tắm cho tôi từ thủa lọt lòng đến nồi nước bồ kết lá sả, vỏ bưởi cho tôi gội đầu khi tôi đã là một thiếu nữ đều ấm nồng tình yêu thương của bà dành cho tôi, đứa cháu ngoại nghịch ngợm và ngang bướng. Nếu trái tim là nơi chứa nhiều ngăn cảm xúc thì tình cảm của tôi dành cho bà luôn nằm ngay ngăn đầu tiên nơi tôi chạm vào là có thể cảm nhận thấy, thật rõ ràng, thật ấm áp.
Tuổi thơ của tôi lớn lên bằng những lời ru của bà, cái cảm giác bình yên khi nằm trong lòng bà, được bà ru ngủ và vuốt tóc là thứ cảm giác tuyệt vời thần tiên nhất mà tôi may mắn có được. Hình ảnh về bà trong trái tim tôi là nụ cười hiền từ, ánh mắt chan chứa yêu thương. Tóc bà đã bạc trắng theo thời gian, da bà nhăn nheo lưng bà hơi còng nhưng bà vẫn chiều tôi mỗi khi tôi muốn bà cõng đi chơi. Món tép kho tương của bà là món đặc sản ngon nhất trên thế giới nó có vị bùi bùi của tép vị thơm nồng của tương mỗi khi bà nấu món đó tôi ăn liền ba bát cơm. Bà thường xoa đầu tôi cười và bảo “Có cá đổ vạ cho cơm đây!”.
Năm học lớp 3 tôi bị ốm sốt cao nằm mê man không biết trời đất là gì cả. Cả luôn bên cạnh đắp khăn ướt cho tôi, nấu cháo hành tía tô cho tôi ăn và cho tôi uống thuốc. Bà tất bật lo lắng thức trắng cả đêm để chăm sóc tôi, bà còn lầm rầm khấn vái cầu trời cầu đất cầu tiên tổ phù hộ cho tôi mau khỏi. Tình yêu của bà chính là liều thuốc đặc trị giúp tôi mau chóng khỏi bệnh. Nhớ mùa na chín bà cầm gậy ra vườn đuổi chim bà lẩm bẩm “Bay đi bay đi, na tao để phần cháu, chúng mày đừng có hòng, đi đi, đi đi”. Mỗi lần đến mùa na nhìn vào di ảnh của bà nước mắt tôi lại rơi lã chã. Năm tôi học lớp 9 bà đã theo ông về nơi vĩnh hằng nhẹ nhàng như như khói. Tôi thấy tim mình đau thắt, cổ họng nghẹn đắng. Tôi đã mất đi thứ gì đó tuyệt diệu và quý giá. Tôi chưa bao giờ nói tôi yêu bà.
Ước gì cho thời gian trở lại để tôi được ôm bà, hôn lên đôi má nhăn nheo và thì thầm cháu yêu bà lắm. Nhưng như có lần bà đã bảo: “Có những điều ta chỉ cần cảm nhận là đủ không nhất thiết phải nói ra bằng lời” cháu tin là bà cảm nhận được tình yêu của cháu dành cho bà như cháu lúc này đây khi nghĩ về người mình yêu thương nhất thì hình ảnh của bà lại hiện lên rõ như mới ngày hôm qua, ngay đây, ngay chiếc phản giữa nhà bà đang ngồi ăn trầu bỏm bẻm. Mỗi khi nhớ bà, ra vườn chơi lại thấy như cây trầu không đang thì thầm nhớ bà ngoại quá, nhớ bà ngoại quá. Cây na ra quả nhưng chẳng ai trông chim ăn na thối rụng đầy gốc. Vắng bà như vắng cả niềm vui.
© Nguyễn Nhung – blogradio.vn
Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Những con còng trên biển
Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?
Đóa hoa bên đường
Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.
Đối nhân xử thế - không thể qua loa!
Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.
Sắc hoa vàng trong nắng
Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.
Để có được hạnh phúc gia đình
Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".
Hoa xoan ngày ấy
Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.
20 tuổi và những thay đổi
Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.