Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi đã gặp qua những người tài giỏi nhất, và họ đều rất biết cách lãng phí thời gian

2021-01-23 01:25

Tác giả:


Cuộc đời con người, có một khoảng thời gian và không gian lớn để có thể phạm sai lầm, có thể lãng phí, có thể thể đưa ra những lựa chọn quan trọng, nỗ lực cho những việc thực sự quan trọng, vậy là đủ rồi.

***

Thế giới của người trưởng thành, chưa bao giờ vắng bóng hai chữ "bận rộn". Thực ra, đôi khi người lớn chúng ta cũng cần giống như những đứa trẻ vậy, giữ lại cho mình một chút "khoảng trống", một chút "đơn thuần", mới có thể nghỉ ngơi, điều chỉnh cơ thể và tinh thần, suy ngẫm và nạp lại năng lượng.

Nhu cầu của chúng ta với thời gian là vô hạn. Bỏ ra và nhận lại + hiệu suất + giữ lại "khoảng trống", chính là mô thức tốt nhất cho cuộc sống.

Không biết mọi người có từng trải qua cảm giác này:

Mỗi ngày đều bận rộn không ngừng, vô cùng mệt mỏi, nhưng mỗi khi muốn dừng lại để nghi ngơi liền cảm thấy mình đang lãng phí thời gian. Làm việc cả 6 ngày trong tuần, cuối tuần là thời gian nghỉ ngơi, nhưng ngủ thêm một lúc lại thấy mình đang "lãng phí cuộc đời", phải tìm cái gì đó để làm.

Nhưng tới lúc động chân động tay thì lại cảm thấy không có sức, cứ như vậy, hình thành nên một vòng luẩn quẩn: Không dám nghỉ ngơi đàng hoàng, làm việc thì không có sức, dẫn đến hiệu suất thấp, thế là lại trách mình.

Tôi quen biết một người bạn, chuyển việc nhiều lần nhưng vẫn không tìm được cho mình công việc ưng ý. Bình thường đi làm đã đủ mệt rồi, tan làm về nhà, ban đêm vẫn tiếp tục học về lập trình, cuối tuần cũng dành mười mấy tiếng để học thêm các kĩ năng khác. Cả người đều vô cùng mệt mỏi.

Nhưng sau khi kiên trì được một khoảng thời gian, cậu ấy ngược lại lại phát hiện ra mình càng trở nên trì hoãn hơn, ngồi đọc sách nhưng cả nửa ngày cũng không cho được chữ nào vào đầu, hiệu suất vô cùng thấp, vô cùng lãng phí thời gian.

Trên thực tế, trong lòng cậu sớm đã xuất hiện hai thứ âm thanh đang "đối kháng" nhau:

Một bên nói, giờ không làm cũng không sao, có thể dừng lại nghỉ ngơi một chút.

Một bên lại nói, đừng lãng phí thời gian nữa, cứ nhìn những người thành công mà xem, bạn dựa vào đâu mà không nỗ lực?

Rất nhiều người đều có những cảm xúc mâu thuẫn như này, vừa muốn nghỉ ngơi, vừa trách mình lãng phí thời gian.

Nhưng hôm nay, tôi có một quan điểm như này: Cuộc đời chúng ta, thực ra có rất nhiều thời gian để lãng phí.

Có thể có người sẽ hoài nghi rằng: Sao lại cổ vũ lãng phí thời gian? Lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mệnh!

Nhưng cần phải biết, bạn hoàn toàn có thể lãng phí thời gian cho những điều tốt đẹp và cho nghỉ ngơi, ít nhất sẽ không vì trì hoãn, làm việc cho ra hiệu suất thấp mà tự công kích bản thân, đó cũng là một năng lực tâm lý.

Muốn để bản thân có thể thản nhiên mà được thư giãn, cần phải làm rõ một vấn đề: Vì sao mọi người đều sợ lãng phí thời gian, không dám để bản thân thả lỏng thực sự?

Bởi lẽ, chúng ta đang sống trong một xã hội hối hả, ai cũng cắm đầu lao về phía trước, ai cũng sợ mình bị bỏ lại phía sau.

Có quá nhiều người mang trong mình suy nghĩ như này: Tôi không nỗ lực, sẽ bị mọi người bỏ lại phía sau. Vì vậy, nhất định phải nhanh chóng chớp lấy cơ hội, không được lãng phí thời gian.

Trong bầu không khí xã hội này, ít nhiều ai cũng sẽ theo đuổi một mức độ danh vọng và thành công nhất định, rồi vô thức so sánh mình với những người xung quanh. Quá trình này, thực ra là một kiểu "tự công cụ hóa bản thân".

Về "công cụ hóa bản thân", chúng ta có thể hình dung như này: Mỗi người đều có một con ngựa, chúng ta cưỡi nó suốt ngày, bắt nó không ngừng chạy về phía trước, còn về việc chạy đi đâu thì chúng ta lại không rõ. Thậm chí tới lúc ngựa chạy không nổi nữa, cần nghỉ ngơi, chúng ta vẫn ngồi trên lưng thúc roi vào nó, bắt nó cố được bước nào hay bước nấy. Sợ nhất là nó dừng lại quá lâu, lãng phí thời gian, không đuổi kịp đàn ngựa chạy phía trước, hoặc bị những con ngựa khác vượt qua.

Cứ như vậy, con ngựa dù không được nghỉ ngơi đầy đủ thì vẫn phải không ngừng chạy về phía trước, chỉ có thể trì hoãn chần chừ không đi để tỏ thái độ đối kháng lại với người cưỡi. Và cũng cứ như vậy, hình thành nên trạng thái lo âu: con người càng muốn tiến về phía trước, ngựa càng không nghiêm túc đi.

Trên thực tế, những người bắt buộc phải làm điều gì đó như chúng ta, cũng giống như bản thân con ngựa vậy, xem chính mình là công cụ, xem thường cảm xúc của bản thân, không ngừng hối thúc chính mình. Nhưng bất luận là người hay là ngựa, một khi đã bị "công cụ hóa", sẽ xảy ra rất nhiều vấn đề.

Chẳng hạn, như người bạn mà tôi nhắc ở phía trên. Cậu ấy không bao giờ dám dừng lại để nghỉ ngơi thực sự, dù chỉ là đi xem phim hay lướt điện thoại một lúc, cũng đều cảm thấy mình đang lãng phí cuộc đời. Cứ như vậy, không những hiệu suất không cao, mà ngược lại càng trở nên chần chừ, trì hoãn hơn.

Vì sao lại như vậy?

Bởi cậu ấy thiếu đi cái quan trọng nhất trong cuộc đời, sự "nghỉ ngơi", cả cơ thể và tinh thần khi ấy không còn đủ sức chống chọi lại nữa, vì vậy mà trong vô thức sản sinh ra sự trì hoãn để chống lại bản thân đang không ngừng quất vào chính mình. Lúc này, lại vì thấy mình đang lãng phí thời gian mà cảm thấy lo lắng, buồn phiền.

Có thể nói, những người luôn nghĩ kiểu "mình phải làm cái gì đó" thường xem mình là một công cụ không có máu thịt chứ không xem mình là người. Họ hoàn toàn không quan tâm tới nhu cầu bên trong của mình, cũng không biết mình đang thực sự muốn đi đâu, chỉ biết đi là đi.

Vậy làm sao để thay đổi tình trạng này?

Thực ra rất đơn giản, đó chính là: xem mình là "người".

Bạn cần phải hiểu một điều rằng mình không phải là một công cụ máu lạnh, mà là con người có da có thịt đàng hoàng. Khi bạn xem mình là người, cuộc sống mới tiếp tục phát triển, mới biết mình thực sự thích cái gì. Chứ không phải cứ nhét mình trong bầy ngựa, không ngừng chạy về phía trước mà không biết mình rốt cuộc muốn đi đâu. Hơn nữa, dù có là ngựa thì cũng cần phải dừng lại nghỉ ngơi, uống nước, ăn uống, rồi sau đó mới có thể chạy nhanh hơn.

Một người có luôn chạy về phía trước, không dám dừng lại, dành thời gian đi ngắm nhìn những người xung quanh, phong cảnh xung quanh, nhìn lại nội tâm mình thực sự muốn gì, một hành trình như vậy, có khác nào lao động khổ sai, sống như vậy, ý nghĩa ở đâu?

Vì vậy, hãy định kì lớn tiếng nói với mình rằng: Cuộc sống là có thể thư giãn, chúng ta cần được thả lỏng.

Chúng ta không phải AI, không phải công cụ, cần phải nghỉ ngơi một cách thích hợp, rồi sau đó mới có thể tiếp tục lên đường với một tâm thái tốt nhất.

Còn về sự trì hoãn, chần chừ, thực ra nó chỉ là một mệnh đề giả. Bạn luôn cho rằng chần chừ trì hoãn là đang lãng phí thời gian, cứ mỗi lần như vậy bạn lại tự trách móc bản thân.

Nhưng một nhà kinh tế học từng nói rằng: Căn bệnh trì hoãn thực ra chỉ là một mệnh đề giả, đời người chính là phải biết trì hoãn, trì hoãn thì đã sao.

Đây là một góc nhìn mới về vấn đề này. Suy cho cùng thì cuộc đời chính là một hành trình trải nghiệm, những việc quan trọng thực ra cũng chỉ có vài cái.

Mấu chốt là chúng ta phải ý thức ra được một điều rằng:

Cuộc đời con người, có một khoảng thời gian và không gian lớn để có thể phạm sai lầm, có thể lãng phí, có thể thể đưa ra những lựa chọn quan trọng, nỗ lực cho những việc thực sự quan trọng, vậy là đủ rồi.

Lời kết:

Bài viết này không phải là để khích lệ mọi người lười biếng, trì hoãn, hay phản đối sự nỗ lực. Nỗ lực tất nhiên quan trọng, nhưng: Chúng ta cần phải học cách nghỉ ngơi, thư giãn cho thích hợp, đặc biệt là giảm bớt những lo âu và muộn phiền hay những áp lực tự mình gây ra cho chính mình.

Trong một chương trình thực tế nước ngoài mang tên "Xin chào, cuộc sống", MC đã nói như này:

"Những cuộc hành trình nói đi là đi

Những buổi tụ tập với người thân

Những buổi chơi bóng ướt đẫm mồ hôi

Những cái ôm ấm áp

Một buổi Party tưng bừng

Những điều tôi xem nhẹ, cho là linh tinh, không cần thiết trước đây

Bây giờ nghĩ lại, mỗi một giây phút đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc."

Chúc bạn có thể tìm thấy sự thoải mái và tự tại trong những việc mà bạn cho là không đáng để nhắc tới đó.

Theo Trí Thức Trẻ

Mời xem thêm chương trình:

 

Làm sao đối mặt với khủng hoảng tuổi 20? | Radio Tâm Lý

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói

Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói

Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.

Chuyện của ta

Chuyện của ta

Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ

Những âm thanh bị lãng quên

Những âm thanh bị lãng quên

Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

back to top