Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tìm về hơi ấm ngày đông

2022-01-22 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Hương khói thơm thơm của rơm rạ quê nhà cứ thế sưởi ấm hồn ta qua những năm tháng tuổi thơ, quyện trong trái tim của người con xa xứ đến giờ chẳng dứt.

***

Khi bầu trời trầm lắng, mặt trời như ngủ quên chẳng buồn thức giấc, chỉ có những làn gió mùa se sắt gối nhau trên từng đường làng ngõ phố, ta lại biết mùa đông đã về. Đông về chẳng rực rỡ như xuân hay rộn ràng như hạ mà chỉ âm thầm khẽ nhắc để lòng người biết tĩnh lặng và biết tìm về với những hơi ấm yêu thương…

Nhớ những ngày mới chớm đông, mấy chị em đã háo hức kéo cái rương gỗ ra lục tìm. Là những cái khăn quàng cổ, mũ len, áo khoác,... dù đã cũ nhưng vẫn còn lành lặn, thơm thơm mùi vải, được cất đặt cẩn thận từ mùa trước. Rồi mấy chị em cứ thi nhau thử đồ. Những bộ đồ ngày đông, mới cầm trên tay thôi đã thích thú hít hà; áp lên má, lên ngực thôi đã cảm thấy yêu thương, ấm áp vô cùng.

Đông về, trong những ngày mưa dầm dề, lướt thướt, lại thèm được ngồi bếp cơi lửa cùng mẹ. Sáng dậy, có khi chưa kịp rửa mặt, trong cái điệu co ro vì lạnh, ta lại chạy ù từ nhà xuống bếp. Mẹ đã thức dậy từ lúc nào. Dáng mẹ ngồi lặng thinh bên bếp lửa chờn vờn. Ta khẽ ghé đầu vào vai mẹ, đưa đôi bàn tay bé xíu ra hơ hơ trước bếp. Hơi ấm từ mẹ, từ bếp lửa nhà thân thuộc cứ thế tỏa lan râm ran từ đôi bàn tay cho đến đôi má ửng hồng như sắc trái bồ quân đương mùa chín rộ.

Đã bao mùa đông đến rồi đi, nghĩ lại những tháng năm tuổi thơ gắn với làng quê, ruộng đồng, lại thấy ấm cả một miền ký ức. Là những chiếc nùn dài được đan bện, quấn chặt bằng những sợi rơm vàng, lũ trẻ quê nghèo chúng tôi có khi loay hoay cả buổi mới làm xong được một cái, đốt cho âm ỉ cháy để sưởi ấm cả ngày. Là hương khói đồng, ai dọn ruộng đốt lên, tích lũy mỡ màu cho một vụ mùa mới. Là ngọn khói bếp bảng lảng bên những nếp nhà, khu vườn bình yên, giục giã bước chân ta trở về bên bóng chiều dần tắt. Hương khói thơm thơm của rơm rạ quê nhà cứ thế sưởi ấm hồn ta qua những năm tháng tuổi thơ, quyện trong trái tim của người con xa xứ đến giờ chẳng dứt.

Trong ký ức tuổi thơ, ta còn nhớ cả những món ăn ấm lòng ngày đông với lũ trẻ quê nghèo. Là những ngày đông mưa gió, mấy nhà quanh xóm lại chung bột chung đường,… làm bánh đúc, bánh xèo, bánh cuốn trong điệu ngồi chờ đến thèm thuồng. Là những ngày đông tạnh ráo, lũ chúng tôi lại rong ruổi khắp đồng làng hay ngồi thu lu trong bếp để tận hưởng những món nướng dân dã như thức quà đồng quê ban tặng. Nào khoai lùi lửa rơm thơm lựng, nào bắp nướng thơm ngọt, hay cả những cua, cá đồng nướng thơm nức. Tất cả vẫn ngỡ như chuyện của ngày hôm qua.

Ngày đông, ấm cúng nhất là trong bữa cơm gia đình. Còn gì mong đợi hơn trong khí trời lành lạnh, ta được ngồi quây quần bên những người thân trong gia đình, được tận hưởng hương gạo đồng dẻo thơm khi mới mở nắp vung ra, được thưởng thức những rau dưa, cá đồng từ đôi bàn tay thảo thơm mẹ nấu,… Cả nhà vừa ăn lại vừa chuyện trò râm ran. Đó còn là những đêm đông ấm êm được chung chăn trong vòng tay cha mẹ. Ta như chú mèo con, cứ thế cuộn tròn ấm ran, yên tâm say giấc lúc nào chẳng biết. Hơi ấm gia đình đến bây giờ vẫn thiêng liêng, nồng nàn như một sợi liên kết vô hình, nâng bước ta đi khắp nẻo đường đời, đón ta về khi đã mệt mỏi với những được mất, đua chen.

Có một ngày đông ấm tình thầy trò không thể nào quên. Đó là ngày nhà giáo Việt Nam. Ngày các thế hệ học trò tìm về với những kỷ niệm trường lớp một thời hoa mộng bên bạn bè, thầy cô. Ngày để ta khắc sâu hơn, rằng tuổi thơ, tuổi thanh xuân của ta đã từng có thầy cô đồng hành, để ta hiểu hơn thế nào là “Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy”! Và rồi, như những cánh chim trời bay xa, dù đang ở phương nào, ta cũng không quên hướng về, gửi lời tri ân sâu sắc đến bao thế hệ thầy cô đã dìu dắt ta nên người.

Đông đến, sẽ chẳng còn giá lạnh nếu ta biết tìm về với những hơi ấm yêu thương!

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Hãy gieo những hạt mầm thanh bình và đẹp đẽ trong tâm | Radio Tâm sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top