Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tìm về hơi ấm ngày đông

2022-01-22 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Hương khói thơm thơm của rơm rạ quê nhà cứ thế sưởi ấm hồn ta qua những năm tháng tuổi thơ, quyện trong trái tim của người con xa xứ đến giờ chẳng dứt.

***

Khi bầu trời trầm lắng, mặt trời như ngủ quên chẳng buồn thức giấc, chỉ có những làn gió mùa se sắt gối nhau trên từng đường làng ngõ phố, ta lại biết mùa đông đã về. Đông về chẳng rực rỡ như xuân hay rộn ràng như hạ mà chỉ âm thầm khẽ nhắc để lòng người biết tĩnh lặng và biết tìm về với những hơi ấm yêu thương…

Nhớ những ngày mới chớm đông, mấy chị em đã háo hức kéo cái rương gỗ ra lục tìm. Là những cái khăn quàng cổ, mũ len, áo khoác,... dù đã cũ nhưng vẫn còn lành lặn, thơm thơm mùi vải, được cất đặt cẩn thận từ mùa trước. Rồi mấy chị em cứ thi nhau thử đồ. Những bộ đồ ngày đông, mới cầm trên tay thôi đã thích thú hít hà; áp lên má, lên ngực thôi đã cảm thấy yêu thương, ấm áp vô cùng.

Đông về, trong những ngày mưa dầm dề, lướt thướt, lại thèm được ngồi bếp cơi lửa cùng mẹ. Sáng dậy, có khi chưa kịp rửa mặt, trong cái điệu co ro vì lạnh, ta lại chạy ù từ nhà xuống bếp. Mẹ đã thức dậy từ lúc nào. Dáng mẹ ngồi lặng thinh bên bếp lửa chờn vờn. Ta khẽ ghé đầu vào vai mẹ, đưa đôi bàn tay bé xíu ra hơ hơ trước bếp. Hơi ấm từ mẹ, từ bếp lửa nhà thân thuộc cứ thế tỏa lan râm ran từ đôi bàn tay cho đến đôi má ửng hồng như sắc trái bồ quân đương mùa chín rộ.

Đã bao mùa đông đến rồi đi, nghĩ lại những tháng năm tuổi thơ gắn với làng quê, ruộng đồng, lại thấy ấm cả một miền ký ức. Là những chiếc nùn dài được đan bện, quấn chặt bằng những sợi rơm vàng, lũ trẻ quê nghèo chúng tôi có khi loay hoay cả buổi mới làm xong được một cái, đốt cho âm ỉ cháy để sưởi ấm cả ngày. Là hương khói đồng, ai dọn ruộng đốt lên, tích lũy mỡ màu cho một vụ mùa mới. Là ngọn khói bếp bảng lảng bên những nếp nhà, khu vườn bình yên, giục giã bước chân ta trở về bên bóng chiều dần tắt. Hương khói thơm thơm của rơm rạ quê nhà cứ thế sưởi ấm hồn ta qua những năm tháng tuổi thơ, quyện trong trái tim của người con xa xứ đến giờ chẳng dứt.

Trong ký ức tuổi thơ, ta còn nhớ cả những món ăn ấm lòng ngày đông với lũ trẻ quê nghèo. Là những ngày đông mưa gió, mấy nhà quanh xóm lại chung bột chung đường,… làm bánh đúc, bánh xèo, bánh cuốn trong điệu ngồi chờ đến thèm thuồng. Là những ngày đông tạnh ráo, lũ chúng tôi lại rong ruổi khắp đồng làng hay ngồi thu lu trong bếp để tận hưởng những món nướng dân dã như thức quà đồng quê ban tặng. Nào khoai lùi lửa rơm thơm lựng, nào bắp nướng thơm ngọt, hay cả những cua, cá đồng nướng thơm nức. Tất cả vẫn ngỡ như chuyện của ngày hôm qua.

Ngày đông, ấm cúng nhất là trong bữa cơm gia đình. Còn gì mong đợi hơn trong khí trời lành lạnh, ta được ngồi quây quần bên những người thân trong gia đình, được tận hưởng hương gạo đồng dẻo thơm khi mới mở nắp vung ra, được thưởng thức những rau dưa, cá đồng từ đôi bàn tay thảo thơm mẹ nấu,… Cả nhà vừa ăn lại vừa chuyện trò râm ran. Đó còn là những đêm đông ấm êm được chung chăn trong vòng tay cha mẹ. Ta như chú mèo con, cứ thế cuộn tròn ấm ran, yên tâm say giấc lúc nào chẳng biết. Hơi ấm gia đình đến bây giờ vẫn thiêng liêng, nồng nàn như một sợi liên kết vô hình, nâng bước ta đi khắp nẻo đường đời, đón ta về khi đã mệt mỏi với những được mất, đua chen.

Có một ngày đông ấm tình thầy trò không thể nào quên. Đó là ngày nhà giáo Việt Nam. Ngày các thế hệ học trò tìm về với những kỷ niệm trường lớp một thời hoa mộng bên bạn bè, thầy cô. Ngày để ta khắc sâu hơn, rằng tuổi thơ, tuổi thanh xuân của ta đã từng có thầy cô đồng hành, để ta hiểu hơn thế nào là “Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy”! Và rồi, như những cánh chim trời bay xa, dù đang ở phương nào, ta cũng không quên hướng về, gửi lời tri ân sâu sắc đến bao thế hệ thầy cô đã dìu dắt ta nên người.

Đông đến, sẽ chẳng còn giá lạnh nếu ta biết tìm về với những hơi ấm yêu thương!

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Hãy gieo những hạt mầm thanh bình và đẹp đẽ trong tâm | Radio Tâm sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top