Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tết đến con lại nhớ ông bà

2016-02-03 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Mỗi dịp sắp Tết tôi lại nhớ ông bà. Nhớ ông bà tự tay lau chùi bàn thờ, sai tôi đem bộ lư đồng và chân đèn đi đánh bóng. Nhớ mỗi sáng mùng một, ông bà mừng tuổi cho tôi bằng hai phong bao đỏ. Nhớ những lúc đi sắm cành mai cùng ông, đi chợ Tết phụ bà đem dưa hấu, bánh chưng về nhà.

***

Từ hồi còn học tiểu học, tôi đã về ở cùng ông bà ngoại vì bố mẹ ly hôn. Tôi biết mình chẳng phải một đứa con may mắn, nhưng lại là một đứa cháu hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của ông bà.

Ngày ấy, tôi ngại ngùng, ít nói ít cười. Nét lo lắng luôn hiện lên trên gương mặt tôi. Tôi thường bị ám ảnh bởi những trận xô xát hay cãi vã của bố mẹ.

Khi ở cùng ông bà, mọi chuyện đã được thay đổi ít nhiều. Tuy lớn tuổi nhưng ông bà ngoại dành hết tình cảm, thời gian của mình để chăm sóc tôi. Mỗi sáng, ông tôi thường dậy trước, pha nước rồi gọi tôi dậy sau. Bà thì dậy từ sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho tôi. Nhìn dáng bà tất tả quay đi sau khi thấy tôi vào lớp học, tôi thấy thương bà quá.

Tôi không chơi với trẻ xung quanh, thường tôi chỉ thích đọc sách và nghe ông kể chuyện cổ tích. Tôi nhớ nhất là lần ông kể chuyện cô bé bán diêm. Tôi khóc nhiều. Rồi nằng nặc bắt ông phải sửa kết truyện cho bé em được ăn giáng sinh với cả nhà. Ông cười hiền vuốt tóc tôi.

Tết đến con lại nhớ ông bà

Ông bà hiền lắm, nhưng mỗi khi tôi phạm lỗi cũng rất nghiêm khắc. Ông bà không muốn vì tôi không được sống cùng bố mẹ mà trở thành đứa trẻ hư nên luôn tạo cho tôi những thói quen tốt.

Một thời gian sau, mẹ tôi về ở cùng ông bà để chăm sóc cho tôi. Cũng khoảng thời gian ấy, ông tôi phát hiện bị bệnh nặng. Ông chịu đựng những cơn đau vật vã, những lần đi tiêm, những lần xét nghiệm với đủ loại ống kim tiêm cắm đầy chi chít tay. Tôi thường len lén đến bên giường ông, nắn nắn đôi tay ông đỡ mỏi. Đôi tay ấy giờ đây gầy và yếu vô cùng.

Một buổi chiều buồn, ông tôi đã ra đi. Ông đến một nơi sẽ không còn phải chịu đau đớn vì bệnh tật. Rồi bà tôi cũng già, bà bảo muốn được ở cạnh để chăm sóc ông.

Bây giờ, mỗi dịp sắp Tết tôi lại nhớ ông bà. Nhớ ông bà tự tay lau chùi bàn thờ, sai tôi đem bộ lư đồng và chân đèn đi đánh bóng. Nhớ mỗi sáng mùng một, ông bà mừng tuổi cho tôi bằng hai phong bao đỏ. Nhớ những lúc đi sắm cành mai cùng ông, đi chợ Tết phụ bà đem dưa hấu, bánh chưng về nhà.

Tết đang đến gần, còn ông bà tôi đâu?

© Hải Triều – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý

Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý

Thế gian luôn công bằng ở chỗ, ai cũng sẽ có một cơ hội để sống, và sống như thế nào: trọn vẹn cũng được, tương đối cũng chẳng sao, sai lầm đánh mất cơ hội sẽ không ai trách. Chỉ hy vọng một điều, đừng để bản thân sống trong lựa chọn không nguyện ý muốn của chính mình.

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.

Em đừng tiếc

Em đừng tiếc

Có đến ắt có đi, có được ắt có mất, mình hãy thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn gấp vạn người, vì mình có một thân thể khỏe mạnh và lành lặn mình có một trí óc minh mẫn để tiếp tục làm việc.

Xóm vắng

Xóm vắng

Đêm đầu tiên về quê bao giờ cũng không dễ ngủ. Tôi nằm nghe tiếng dế gáy trong đêm, tiếng con chàng chạc rên rỉ bên bờ tre già và suy nghĩ về Thanh rồi thao thức mòn mỏi đến hơn nửa đêm mới thiếp đi.

Người giữ lửa

Người giữ lửa

Mẹ đã sống cả đời giữa hai ngọn núi: một tình yêu không thành, và một tình nghĩa không gọi tên. Bà yêu mà không dám thừa nhận. Bà nuôi anh lớn bằng cả trái tim run rẩy vì sợ bị ghét, sợ làm sai.

back to top