Tết dẫn lối về ấu thơ
2016-02-13 01:00
Tác giả:
Trong cái tiết trời giá lạnh của mùa đông, tôi cùng mẹ về thăm quê ngoại. Trên con đê làng trải dài, những thảm cỏ xanh mướt. Con đường làng cứ nhỏ dần lại, thấp thoáng sau bụi tre ngà, căn nhà ba gian xập xệ, từ bao giờ đã phai màu theo thời gian.
Mẹ mở cổng, chiếc cổng gỗ cũ kỹ đã mùn đi theo năm tháng. Tiếng kêu lạch cạch của chiếc xích và cả cái mùi ẩm mốc, mùi thân thuộc của làng ngoại tôi khi bước vào mùa mưa phùn. Ông bà ngoại tôi đã mất, cũng khoảng thời gian dài tôi chưa ghé về. Gạt bỏ những lo lắng, muộn phiền sang một bên, tôi xách balo lên cùng mẹ về thăm ngôi làng ấy. Tôi muốn cảm xúc mình được sống lại những ngày thơ ấu trên vùng đất yên bình thảnh thơi kia. Căn nhà vẫn còn đó, giống như album ký ức, những bức ảnh đen trắng nay đã phủ lớp bụi lấp lánh.
Mẹ tôi và bác Lan cầm chổi quét những chiếc lá rụng đầy sân gạch đỏ, vương vãi trên cả bậc thềm, trải đều trên bể nước mưa.
Người lớn bảo nhau dọn dẹp trong nhà, bàn thờ tổ tiên. Căn nhà giờ không người ở nhưng người lớn họ vẫn bảo nhau dọn dẹp, nhất là khi vào dịp lễ Tết. Có lẽ ai muốn tìm lại những kỷ niệm, ký ức tươi đẹp chẳng phải đang cất giữ trong căn nhà nhỏ kia hay sao? Đôi khi những kỷ niệm không hẳn là đẹp nhưng màu của thời gian sẽ phủ lên đó một lớp kỳ diệu lấp lánh.
Trong nhà tIếng nói chuyện của người lớn vang lên xì xào, tiếng chim hót ngoài vườn tôi cứ ngỡ như âm thanh phát ra từ băng cassette của ngoại tôi ngày đó. Tâm trí tôi thực sự đang trôi dạt về những năm trước kia.
Lá trong sân đã vun thành một đống, tôi châm lửa đốt lên. Sau trận mưa, lá ẩm ướt, mặc kệ những lời của mẹ, tôi vẫn châm lửa, khói bay mù trời. Tôi vẫn nhớ ngày đó ngồi đốt lá với ngoại, lá cây không ướt, , lửa đỏ, mùi thơm của lá nhãn, cháy bùng bùng như là nướng ngô. Tôi cùng ngoại hít hà chốc chốc lại đưa tay ra hơ. Tôi nhớ ngoại, nhớ giọng ngoại hay kể Táo Quân cho tôi.
Khói ào ạt bay lên, mờ mờ ảo ảo, tôi thấy tôi hồi nhỏ bắc ghế ra hiên ngồi sưởi ấm, ngoại hiền từ chải tóc cho tôi.
Chừng hết hơi nước, lá cháy kêu lép bép, khói nhạt dần, lửa đỏ âm ỉ lóe lên. Mùi thơm của lá nhãn dịu dịu, êm êm, tan vào trong không khí, quyện cả vào mái tóc tôi.
Tường nhà, bậc hiên lấm tấm rêu xanh, sân gạch đỏ ngày xưa giờ phủ một lớp rêu ẩm ướt.
Mẹ bảo tôi cầm chổi quét vôi quanh gốc cây, giống như việc mặc áo mới cho cây đón Tết. Cây vẫn xanh rờn, chỉ có khóm dong của ngoại, có lẽ thiếu bàn tay ngoại vun trồng chúng chẳng được đẹp như trước.
Giờ thiếu ngoại, thiếu hẳn một phần niềm vui vào dịp lẽ Tết. Tôi muốn được quay về những ngày tháng ấy, tôi muốn ngắm nhìn ngoại tôi khỏe mạnh, bố mẹ tôi còn trẻ.
Thời gian cứ trôi, tuổi thơ cũng không trở lại. Chỉ có ký ức vẫn đọng lại ở đó, cho con người ta suy nghĩ mỗi khi nhớ về. Để khi gặp nhau, con người ta vẫn có cái để nhắc. “À, thì ra mình đã có những ký ức tươi đẹp đến vậy”
Chẳng nơi đâu so sánh bằng nhà của mình, nhà vẫn là nơi thân thuộc và ấm cúng nhất biết bao. Nhà là nơi cất giữ những ký ức tươi đẹp, những hồi ức khó quên. Và nhà đối với tôi, nhà cũng chính là người bạn đáng tin cậy nhất.
© Mai Phạm – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Niềm say mê và sự bứt phá
Không có con đường nào trải sẵn hoa hồng, không có thành công nào mà không phải đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt hay không dẫm trên chông gai. Chỉ khi con người biết sống với niềm say mê, bứt phá thì không có gì là không thể thực hiện được.
Yêu lại người yêu cũ
Phải chi, em không yêu anh nhiều thì có thể em đã không phải tổn thương nhiều đến vậy. Em chưa từng hối tiếc vì đã dành thời gian lâu để yêu và bên anh, bởi cũng nhờ anh mà em mới biết yêu một người là thế nào.
Thao thức
Cô lắng nghe mà thấu hiểu những thao thức canh khuya những thao thức trong đêm dài của họ, Trân cũng hiểu luôn nỗi lòng của họ, nỗi lòng của những người mẹ cứ luôn canh cánh cho tương lai cho cuộc sống của các con mình.
5 cách hành xử khiến người EQ thấp bị trừ "âm điểm", ai cũng muốn xa lánh
Để cải thiện chất lượng cuộc sống và mối quan hệ, việc nhận thức và phát triển EQ là rất quan trọng.
Khi chúng ta độc thân đủ lâu
Có ai đó đã nói rằng, chúng ta vốn dĩ không sợ yêu… thứ chúng ta thật sự sợ hãi, thật sự ám ảnh chính là những thương tổn trong quá khứ. Chúng bám lấy cuộc sống của chúng ta như những bóng ma tâm lý khiến chúng ta đau đớn, khiến chúng ta đánh mất niềm tin vào bản chất thuần khiết của tình yêu.
Hai kẻ xa lạ nương tựa vào nhau bới tâm hồn đều vụn vỡ
Thương anh, nhỉ? Thương lấy những nỗi sầu Chữ thương này vì thấu hiểu cho nhau Thương, chẳng gặp, lòng em ngàn vết cắt Bởi lời mình có giúp được chi đâu?
Khám phá linh vật may mắn của 12 cung hoàng đạo
Mỗi cung hoàng đạo đều có 1 linh vật đại diện, phản ánh đặc trưng tính cách và năng lượng của cung hoàng đạo đó. Không chỉ mang lại may mắn, linh vật đại diện còn là vị thần hộ mệnh tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho chúng ta, đồng thời dẫn đường mỗi khi chúng ta nhụt chí.
Mùa hạ của những ngày xưa cũ
Thấy chúng tôi ngoại cứ nhìn hoài mà cười. Giờ tôi nhận ra chẳng có gì quý hơn là những giây phút gặp được con cháu của mình. Bởi có còn mấy mươi năm nữa đâu. Xế chiều như những chiếc lá thu nhuốm màu đỏ của thời gian vậy chỉ chờ cơn gió cuối thổi qua mà thôi.
Trò chơi tình yêu
Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân, cây hồng trước nhà đã rụng hết lá, trái đã chín đỏ rụng đầy sân, người ra đi người ở lại, thử hỏi rằng có tình yêu nào đẹp như chuyện cổ tích.
Những người tích cực
Dù những công việc họ đang làm là rất bình thường, nhưng họ đã mang đến cho mọi người, những người mà họ hay tiếp xúc và được tiếp xúc với họ một nguồn năng lượng tích cực rất lớn.