Quê hương, nơi có mẹ và nơi có cả tuổi thơ theo con mãi!
2018-12-14 01:10
Tác giả:
Bao lâu rồi mẹ nhỉ… Bao lâu rồi con chưa về với mẹ? Về cái nơi con được yêu thương vô điều kiện ấy.
Sài Gòn vào đông rồi mẹ ạ? Cái se lạnh đã len lỏi nơi kẽ chăn con vẫn đặt lưng sau cả ngày dài bon chen với cuộc sống nơi đây. Cơn gió cũng thổi mạnh hơn và nó kéo thêm cơn mưa phùn bao trùm thành phố, trùm luôn cả tâm hồn của một đứa trẻ xa quê.
Tút tút tút... Cuộc gọi về nhà tròn 3 phút 5 giây… Câu chuyện chưa dứt, mẹ lại đi làm gì đó. Mẹ vẫn bận rộn như thế, như cái ngày đưa tôi vào lớp một hay cả cái ngày đưa tôi đến với giảng đường đại học thì mẹ vẫn bận như thế. Bận lo cơm nước, bận lo gạo tiền, bận vì dành cả cuộc đời để chăm sóc gia đình thân yêu của mình.
Trái đất vẫn quay và thời gian cũng chẳng ngừng chạy đua với cuộc sống, như cái cách con người chúng ta đang thay đổi từng ngày vậy... Ai rồi cũng phải lớn lên, tôi như thế, bạn như thế và tất nhiên không ai là ngoại lệ khi thời gian cứ vội vã mà trôi thật nhanh! Nhưng thử hỏi còn mấy người tìm về khoảng trời bình yên họ đã từng có. Sài Gòn đổ mưa, đổ mưa làm nên một ngày cuối tuần dài lê thê và đầy cảm xúc! Hôm nay tôi lại nhớ… Nhớ da diết đôi bàn tay vẫn lặng lẽ ngày qua ngày tảo tần nuôi tôi khôn lớn…
Nhớ sự hối hả dưới cơn mưa của mẹ tôi khi tìm mãi chẳng thấy con mình đâu, hồi đấy tôi cũng chẳng vừa, một đứa con gái bắn bi, đuổi bắt và tất nhiên là tắm mưa cùng mấy anh hàng xóm nữa… Có đứa con gái nghịch ngợm thế, chắc mẹ tôi cực nhiều lắm!
Nhớ cái ngày mẹ chở tôi trên chiếc xe đạp cũ ra uỷ ban xã nhận phần thưởng, nhà tôi cách uỷ ban gần 15km. Tôi đã hát nghêu ngao cả đoạn đường, mẹ hát bè theo tôi như một “Fan thứ thiệt”. Cũng đã 20 năm rồi kể từ ngày mẹ đèo tôi vượt gần 15km để tôi được đến trường như bao bạn khác. Nghĩ lại, tôi lại thấy yêu mẹ nhiều hơn…
Tôi nhớ nhà, nhớ mẹ và nhớ những nụ cười vô tư trong sáng nơi có gia đình, có quê hương của tôi. Bạn có phải là người xa quê như tôi không? Bạn có nhớ những kỷ niệm ở nơi bạn sinh ra và lớn lên? Gọi hay hơn nữa là về thăm họ ngay đi, những người cho bạn cuộc sống hôm nay và ngồi đây để có thể nghe những điều này!
“Cảm ơn mẹ! Người phụ nữ tuyệt vời nhất! Sẽ chẳng thể nào con trả được những gì mẹ đã hy sinh cho con đâu nhưng con xin hứa.. con sẽ trở thành một người có ích, thực hiện những gì mẹ hy vọng nơi con, dù con không đủ dũng cảm nói nhưng thực sự là con yêu mẹ rất nhiều!”
© Yến Mary – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.