Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Người bà của tôi

2022-12-13 01:20

Tác giả: Nguyễn Thu Hải


blogradio.vn - Bà luôn là hình mẫu lý tưởng tôi theo đuổi - một người phụ nữ tảo tần, đầy trí tuệ, giàu lòng nhân ái, vị tha. Cuộc đời con người là hữu hạn, một ngày nào đó sẽ ra đi và trở về với cát bụi nhưng tôi vẫn muốn ích kỷ một lần với điều mong muốn là bà sẽ khỏe mạnh và sống mãi với chúng tôi.

***

Ngoài trời mưa rả rích, đầy buồn tẻ, rảnh không có việc gì làm cũng như không thể ra ngoài chơi, tôi lục lại bộ sưu tập ảnh trong điện thoại để xóa bớt những thứ không cần thiết. Bỗng nhiên tôi thấy bức ảnh chụp cùng bà ngoại của mình. Tôi mặc trên mình một chiếc váy dài, khoác tay bà trông thật hạnh phúc. Bức ảnh chụp hồi cưới một người cậu của tôi. Nhân dịp đặc biệt đó, tôi mới thấy bà mặc áo dài. Nhìn bà trông trẻ ra mấy chục tuổi vậy.

Bà tôi rất hiếm khi ăn mặc đẹp. Những bộ quần áo của bà cũ và có từ rất lâu rồi. Con cái mua tặng bà thì bà cứ xua tay rồi mắng: “Bọn mày không phải phí tiền mua quần áo cho tao. Tao còn một đống quần áo đây này. Lấy tiền đấy mà chăm sóc cho con cái với bản thân ấy. Tao già rồi mặc đẹp làm gì.” Chắc do khi còn trẻ phải gồng gánh một mình nuôi 5 người con, nên lúc nào bà cũng tiết kiệm, muốn dành hết mọi thứ cho con cái. Hồi đó, bà phải dậy sớm bất kể mưa nắng để đi bán buôn rau, cá, bánh trái,... Tất cả những gì có thể kiếm ra tiền bà đều bán hết. Bà rất khéo tay và tỉ mẩn nên bà thường hay đan rổ, rá đem ra chợ bán.

ba

Những vất vả, gian truân của tuổi trẻ đã để lại những dấu ấn trên khuôn mặt và dáng hình của bà. Bà trông rất gầy, mái tóc bà bạc trắng cả rồi. Tuy vậy bà vẫn rất minh mẫn, sắc sảo. Bà trước đây từng làm buôn bán ở chợ. Giờ tuy đã hơn 70 nhưng bà vẫn giữ một mảnh vườn nhỏ trồng rau để con cháu ăn và đem đi bán. 

Những lúc cuối tuần cả nhà tôi thường lên nhà bà chơi. Mẹ tôi thường kể: vì là đứa cháu đầu tiên sinh ra nên hồi bé tôi được bà cưng lắm. Hôm nào bán hết đồ sớm bà luôn ghé quán bán quần áo mua từng chiếc váy áo cho tôi. Bà còn đạp xe hơn 3km để đến thăm và mang quà đến cho cháu. 

Đến giờ vẫn vậy, tuy các anh chị em lần lượt sinh ra nhưng bà vẫn chắt chiu từng đồng bán rau để thưởng cho những đứa cháu. Bà luôn khuyến khích các cháu học hành bằng rất nhiều giải thưởng. Bà treo thưởng rất cao và rất công bằng, không thiên vị đứa nào hơn cả. Mỗi đứa được 1 chỉ vàng cơ mà. Số tiền đó được bà tích góp rất lâu sau những ngày sáng sớm dậy hái rau mang ra chợ bán.

ba_1

Bà luôn dạy bảo chúng tôi những điều hay: biết kính trọng công sinh thành của cha mẹ, yêu thương hòa thuận với chị em trong nhà, sống lương thiện, biết sẻ chia đùm bọc với những mảnh đời bất hạnh. Bởi gia đình luôn là bờ vai vững chắc của các cháu. Dù các cháu có thất bại, khó khăn thì bà và mọi người vẫn đứng sau nâng đỡ và động viên cháu. 

Giờ tôi đã khôn lớn, đã là cô sinh viên năm 2, tôi vẫn luôn nhớ và làm theo những điều bà dạy. Càng lớn càng có những mối lo, công việc phải lưu tâm tới nhưng tôi vẫn luôn dành chút thời gian rảnh rỗi để gọi điện hỏi thăm bà hay ghé thăm bà. Bà luôn là hình mẫu lý tưởng tôi theo đuổi - một người phụ nữ tảo tần, đầy trí tuệ, giàu lòng nhân ái, vị tha. Cuộc đời con người là hữu hạn, một ngày nào đó sẽ ra đi và trở về với cát bụi nhưng tôi vẫn muốn ích kỷ một lần với điều mong muốn là bà sẽ khỏe mạnh và sống mãi với chúng tôi. 

© Nguyễn Thu Hải - blogradio.vn                             

Xem thêm: Con đã lớn lên từ nỗi đau của mẹ | Family Radio

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Nguyễn Thu Hải

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

back to top