Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày cuối năm

2022-03-06 01:05

Tác giả:


blogradio.vn - Nhớ ngày cuối năm học đại học nơi đất khách quê người, bận việc làm thêm nên về nhà muộn, mẹ kẹp riêng những tờ lịch cũ đếm từng ngày và xem đó như một niềm mong mỏi, chờ đợi.

***

Mải mê với những bộn bề, bận rộn trong công việc và cuộc sống, một ngày, lòng bỗng giục lòng nhìn lên cuốn lịch treo tường để xem ngày xem tháng. Đôi mắt thẫn thờ nhìn tờ lịch cuối cùng của năm cũ mỏng mảnh còn sót lại, tay ngập ngừng nửa muốn xé, nửa lại thôi. Và rồi bao kí ức một thời lại gọi về trong tim ta rạo rực.

Ngày cuối năm của một thời xa lắc. Thời cắt cỏ, chăn trâu trên đồng chiều cuống rạ; thời bắt dế, săn chuột đồng sau mùa gặt; thời tìm rơm tìm rạ nướng lên củ khoai đào trộm, mặt mũi lấm lem mà giọng cười vẫn lí lắc; thời leo núi hái củi, tìm trâm, tìm mây, đôi chân mỏi mệt nhưng nét cười vẫn rạng rỡ, sung sướng. Đó còn là những lần cùng bạn rong ruổi tìm cỏ gà, trêu chọc đám mắc cỡ trên triền đê làng đến quên cả lối về…

Ngày cuối năm khi còn rất nhỏ, nhìn lên những tờ lịch còn sót lại trên cuốn lịch treo tường, bước chân ta thoăn thoắt chạy ra sân khoe với mẹ: Sắp đến tết rồi mẹ ơi! Chẳng biết cô bé ấy ước mong điều gì trong điệu cười rạng rỡ mà mẹ đã nở nụ cười âu yếm và đáp lại cô bằng cái gật đầu nhẹ bẫng.

Cũng ngày cuối năm, ta thương ba mẹ tất tả, cơ cực với những việc, những dự định không thể nào đếm xuể. Là nỗi lo cho đám ruộng vừa cấy mạ non cuối mùa giá rét. Là vụ rau cuối đông sao cho kịp bán dịp tết. Là những sách, những vở cho mấy chị em bắt đầu một kì học mới. Là những áo những quần cho con vui tết cùng bạn bè. Rồi cả gạo nếp, lá dong, dưa hành, thịt cá,… Để rồi đằng sau nụ cười lạc quan của ba mẹ là tất cả những gồng gánh; là thân hình gầy guộc của mẹ, vẻ khắc khổ của ba; là đôi bàn tay sần sùi nổi đầy gân xanh chằng chịt; là đôi bàn chân nứt nẻ sục lội dưới bùn; là làn da nâu nhuốm đầy sương gió… là tất cả những gì thiệt thòi nhất ba mẹ nhận về cho mình chỉ để mong con khôn lớn từng ngày.

Nhớ ngày cuối năm học đại học nơi đất khách quê người, bận việc làm thêm nên về nhà muộn, mẹ kẹp riêng những tờ lịch cũ đếm từng ngày và xem đó như một niềm mong mỏi, chờ đợi. Ra trường rồi lập nghiệp xa nhà, có những ngày cuối năm bận bịu công việc không thể về quê ăn tết, nỗi nhớ đầu tiên trong ta không gì hơn là nỗi nhớ ba mẹ. Và ta cũng biết rằng, chỉ có ba mẹ mới đang khắc khoải chờ ta về. Tuổi trẻ rong ruổi bốn phương nhưng rồi chẳng nơi đâu vui bằng nhà, chẳng ở đâu sưởi ấm lòng ta bằng ba mẹ. Có lẽ bởi thế, dầu đi đâu, dầu cách xa bao lâu thì ta vẫn mong trở về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Người ta nói: cuộc đời này chẳng có gì là của riêng mình ngoại trừ ba mẹ. Điều đó thật chí lí.

Rồi cũng ngày cuối năm của mười năm về trước, có một ngày đặc biệt trong cuộc đời ta, ngày ta và người ấy về chung một nhà trong sự chung vui, chúc phúc của họ hàng, bè bạn. Ngày cuối năm sau đó hai năm, rồi năm năm, hai cô công chúa nhỏ đã lần lượt cất tiếng khóc chào đời, là món quà quý giá của ba mẹ khiến tổ ấm của ta càng thêm hạnh phúc.

Ngày cuối năm, ta hay nhớ về những điều xưa cũ như thế. Nhớ nơi cho ta sự bình yên, ấm áp; nơi ấp ủ những yêu thương đong đầy; nơi gieo vào lòng ta từ những cái nắm tay thật chặt, cái ôm thật khẽ, ánh mắt đồng cảm hay đơn giản chỉ là một nụ cười thân thiện khi trao nhau… Đó là những kí ức êm đềm, ngọt mát đã và sẽ mãi neo đậu trong tâm hồn ta.

Ngày cuối năm của hiện tại, nhìn tờ lịch cuối cùng, còn được mấy ai chùng chình khi xé đi tờ lịch đặc biệt ấy; mấy ai còn vương nhớ một thời đã qua. Sống giữa cảnh phố thị ồn ã, sôi động, dành một khoảng lặng để hoài niệm về những ngày cuối năm xưa cũ, hay chí ít là có một nơi để nhớ, để thương, để quay về thì còn gì bình yên hơn thế.

Ngày cuối cùng của năm cũ, ta đã mở lòng để gió cuốn đi những phiền muộn đã qua và hào hứng đón đợi một năm mới đến với bao ước mong tốt đẹp.

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Cuộc sống này đã đủ mệt rồi, đừng mãi day dứt chuyện quá khứ | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top