Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lá thư gửi mẹ

2023-08-16 02:10

Tác giả: Đào Quang Chiến


Con bước lên, đây vũ đài chiến đấu

Đừng lo lắng, chẳng là việc gì đâu

Một giọt máu cũng rơi cho đất nước 

Giậm đôi chân, thẳng tiến bước qua cầu. 

 

Đây lá thư, mẹ đừng khóc mẹ nhé

Con ra đi vì Việt Nam thân yêu 

Đây ước mơ, xin mẹ đừng nghĩ nhiều 

Tổ quốc gọi, con phải đi, thưa mẹ.

 

Nếu ngày mai con được trở về nhà 

Con sẽ ôm mẹ một cái thật lâu

Nếu ngày mai con không trở về được 

Con xin mẹ cũng đừng rơi giọt sầu.

 

Tổ quốc kêu, con không ngoảnh lại được 

Bỏ đằng sau là mái nhà mến thương 

Nhưng mẹ ơi phía trước là trận đánh 

Con phải thắng, thắng trên đây chiến trường.

bo_doi_1

Ba, ba ơi, người đã nằm lại đó

Con cũng sẽ mạnh mẽ được như ba 

Ba đừng lo, con biết tim con mà

Cùng một nhịp với dáng hình Tổ quốc. 

 

Ba, ba ơi, nếu ba có trông thấy 

Hãy tự hào vì con đây ba nha

Ba, ba ơi, dù nhắm mắt nhưng mà 

Con biết ba luôn dõi theo con bước.

 

Đây tình yêu chỉ dành cho đất nước

Đây cuộc đời chỉ dành cho non sông 

Là chiến sĩ mang theo trái tim nồng

Ngẩng cao đầu con mạnh dạn xông tới. 

 

Đây tiếng súng mở ra thời đại mới 

Đây âm thầm lặng lẽ nằm ở nơi

Nơi núi cao, biển sâu hay đất mẹ 

Cũng đều là hoà mình Tổ quốc thôi.

© Đào Quang Chiến - blogradio.vn 

Xem thêm: Hạnh Phúc Rồi Sẽ Đến Thôi

Đào Quang Chiến

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top