Kết thúc một hành trình
2023-09-21 06:30
Tác giả: Nhân Ca
Chúng ta đã nghĩ gì khi kết thúc những cuộc hành trình
nhìn lại thời gian dựng xây vun đắp từ niềm tin
với trọn vẹn chân tình
Chúng ta đã chụp cùng nhau chẳng thể nhớ là bao nhiêu bức hình
Cảm nhận được trong hơi thở cần có nhau bao nhiêu ngày bắt đầu từ bình minh
Không phải hành trình nào đi qua mình cũng có dư âm đẹp mãi mãi
Bởi ai cũng có lý do để giải thích cho những ngang trái
Tức là mình đi cùng nhau nhưng rồi lại sai đường mà quay lại
Trong những ngày chỉ nhìn thấy đớn đau và sợ hãi
Chẳng có ai chỉ dẫn khỏi những lạc lối lầm đường…
Có những bước chân chúng ta đi qua là được nâng đỡ bởi tiếng nói yêu thương
Ai buộc được những bông hoa ở đó nở rộ rồi lùi lại nhường bước
Ai biết trước khi biển đời có thể dập vùi ngay lập tức
Ai cam kết được tình cảm sẽ không thể phai nhạt
ngay cả khi hai con người không còn tìm và nhìn thấy nhau từ những lần đã vỡ nát
Nghẹn ngào vẫn biết mình khổ vì những vết thương?
Đâu có hành trình nào đầy sự cố gắng mà lại là một hành trình tầm thường
Khi đã bước chân và hiểu lòng luôn muốn được bình yên nếu có thể
Cảm giác thích một người mà người kia còn vướng bận bởi thời gian chẳng bao giờ là ngưng trễ
Con người đôi khi khó lòng chấp nhận quá khứ vì chịu nhiều tổn thương của tuổi trẻ
Mà quên mất cùng chung một nhịp đập đã từng.
Không dễ để nói ra khi cuộc đời buộc chúng ta bước đi nhưng rồi lại ngừng
Không thể dửng dưng lại càng không thể tỏ ra mình sẽ quan tâm nhau đến muôn kiếp
Đi hết những hành trình cho mình thấy trong nhau còn nhiều điều khác biệt
Mình sẽ chấp nhận khép lại những kì vọng, những đợi mong
Vì khi hành trình này kết thúc sẽ có những vách ngăn từ những bến bờ dựng lên trong lòng.
Dù sao thì những hành trình đã đi qua là những hành trình của niềm thương và nỗi nhớ
Trong những lần uớt lạnh lòng nhau khi mỗi cơn mưa là từng ấy hạt mưa tan vỡ
Càng trưởng thành thì càng thôi những nức nở
Chi thỉnh thoảng giật mình và nhớ,
cũng lâu rồi mình không còn bình yên như trong những giấc mơ.
Hành trình vừa rồi mình có phải là một lãng khách gặp nhiều bất ngờ
trong chính nỗi cô đơn mà ai cũng lo sợ?
© Nhân Ca - blogradio.vn
Xem thêm:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu nhau từ thưở mười hai
Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.
4 con giáp này luôn nhận được sự giúp đỡ của quý nhân trong đời, nắm được cơ hội thì giàu có đến già
Trong suốt cuộc đời mình, 4 con giáp này luôn có quý nhân kề bên.
Chuyện của mùa Hè
Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.
Tự giận dỗi
Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại
Cung đàn vang khúc tình ca
Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy
'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời
Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.
Yêu xa
Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.
Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay
Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.
Lũ trẻ của rừng núi
Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.
Rồi một ngày...
Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...