Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hôm nay, hôm qua

2024-01-20 07:55

Tác giả: JM Nam Phong


Hôm qua ta say trong vũng men

Mắt lờ mờ

Hồn nào ai dắt?

Con đường trước mắt gập ghềnh

Đôi chân tím bầm vì sỏi đá

Mối tình đã rã...

 

Hôm qua

Tiếng cười giữa đời treo ngược cành tre

Mắt em long lanh châm biếm cho một thời ta khờ dại

Ôi thôi, hết rồi

Chết rồi

em trong trí nhớ

Còn dài dấu vết thê lương sẹo lồi mặc cảm.

 

Cái ngày xưa

Trời trong xanh

Bàn tay em chứa ước mơ màu hồng

Bên ta

Gió biết trêu đùa

Mây biết quấn quýt

Những làn hơi thơm quen

Nụ cười đằm thắm.

 

Cái ngày xưa

Cái của hôm qua

Tình vừa chín rục

Ta buông tay nhau

Đôi tim ngã gục

Cái chết trong hồn nặng nề bẻ gãy nhành thơ

Sầu rụng lên những cánh chim chiều mỏi mệt.

Em!

 

Ta điên cuồng rồi ta ngã quỵ

Ta mở mắt nhìn lên trên bầu trời

Bao la

Ta nhỏ bé

Em nhỏ bé

Mối tình nhau nhỏ bé

 

Hôm nay

Giữa bộn bề chật vật

Cái gánh xiếc lang thang vẫn một đời chỉ làm vui cho kẻ khác

hài lòng sau sân khấu

Không giả tạo

 

Cái bóng của kẻ hát rong

Vẫn còn miệt mài

Sáng tạo trong lời ca

Ta vẫn là ta

Em là em

Dại gì ta cho nhau lời nguyền rủa của những gì ngây ngô chưa hiểu.

 

Hôm nay

Cuộc sống vẫn diễn ra

Hôm qua đã qua

Hôm nay ánh mắt ta cho nhau không còn như lúc hiếu kỳ lần đầu gặp gỡ

 

Gió sẽ lặng yên

Trong lòng thôi bão táp

Ta lại đem trái tim mình đi tìm người yêu nó

Em vẫn cần một người thấu hiểu

Hôm qua đi qua để người biết hôm nay

Hôm qua

và hôm nay.

 

Cao Lãnh, 21-5-2013

 

© JM Nam Phong - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nếu Yêu Anh Là Sai, Em Xin Từ Bỏ | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

back to top