Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc luôn thật gần

2024-07-03 13:45

Tác giả: Nguyễn Quang Vinh


Đôi khi mình rất xấu

Chẳng thể đẹp vào đâu

Mặt mày thì ủ rũ

Tóc tai lại bơ phờ.

 

Cứ để nguyên xuống phố

Xềnh xoàng giữa xiêm y

Không còn ai bên cạnh

Mình đẹp để làm chi.

 

Đôi khi mình hụt hẫng

Chẳng muốn tin điều gì

Không tin người ta nữa

Không tin vào tình yêu.

 

Bởi những lời ngào ngọt

Chỉ chót lưỡi đầu môi

Tình đầu nào cũng đẹp

Nhưng thoáng chốc mà thôi.

 

Đôi khi mình bối rối

Đôi lúc cũng chênh vênh

Bởi vì là con gái

Tủi thân, chuyện bình thường.

 

Đôi khi mình muốn khóc

Rồi lại tự cười buồn

Khóc để làm chi vậy?

Chẳng làm người ta thương.

 

Thế là mình mạnh mẽ

Tự tin đứng trước gương

Gỡ lại làn tóc rối

Trang điểm chút son môi.

 

Ngoài kia là cuộc sống

Còn bao điều quý trân

Biết mỉm cười đón nhận

Hạnh phúc luôn thật gần.

 

© Nguyễn Quang Vinh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hãy Sống Cho Hiện Tại Nhiều Hơn Nữa | Radio Chữa Lành

Nguyễn Quang Vinh

Trong cuộc sống, nếu hạnh phúc không thể mỉm cười, thì hãy tự biết góp nhặt cho mình những niềm vui nho nhỏ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân năm đó tôi nợ em (Phần 1)

Thanh xuân năm đó tôi nợ em (Phần 1)

Anh phát hiện ra cô thích những cuốn sách, những trang truyện chung thể loại với mình. Chính những thứ điểm chung nho nhỏ này đã gắn kết hai con người xa lạ từ từ trở nên thân thiết và gần gũi hơn. Dần dần, hai người càng nói chuyện lại càng hợp gu, cuộc sống ở trường như vui vẻ hơn, sống động hơn rất nhiều.

Vũ trụ bao la… tránh sao khỏi va vấp?

Vũ trụ bao la… tránh sao khỏi va vấp?

Đôi khi từ bỏ những lựa chọn bản thân cho rằng là sai lại vô tình khiến bản thân đánh mất đi những cơ hội quý giá. Nhưng vũ trụ vốn vận hành theo cách như vậy, trãi qua những sai lầm mới nhận thấy giá trị của những thành công, trãi qua muôn vạn điều bản thân không mong đợi mới biết quý trọng những thứ đã từng.

Xin

Xin

Tôi xin em hãy nói một lời Đừng lặng im nhắm mắt buông xuôi Đừng bỏ tôi một mình dưới nguyệt Nhìn ánh trăng nhớ ánh mắt người!

Cho em gần anh một lần nữa thôi

Cho em gần anh một lần nữa thôi

Em biết cô ấy luôn che giấu cảm xúc chính mình và em cũng cảm nhận được nỗi đau của cô ấy. Thôi thì thay vì cả ba phải tổn thương thì em xin chấp nhận riêng mình em đau khổ. Bởi dù sao đi nữa thì em đã quen sống trong đau khổ rồi.

Em không sao

Em không sao

Em đọc được trong đôi mắt anh, trong suy nghĩ của anh những lo lắng những vội vã dành cho em, là em đừng có chuyện gì nhé, vì anh rất thương em.

Vịnh mây bay

Vịnh mây bay

Nếu một ngày ta xa cách nhau Thì anh sẽ không còn nhớ nữa Nếu một ngày không có mưa ngâu Thì ta sẽ không còn viết thêm chi nữa

Gửi em, cô gái của ngày mai và sau nữa

Gửi em, cô gái của ngày mai và sau nữa

Đôi lời này tôi muốn gửi đến em, cô gái của ngày hôm nay... Ngày hôm nay của em như thế nào? Có tốt lành và tuyệt vời hơn ngày hôm qua không? Liệu sau một giấc ngủ dài ấy có đủ khiến em lãng quên những chuyện không vui và đau đớn? Hay chỉ mang lại cho em dư âm của những nỗi buồn lê thê?

Mong rằng chúng ta sẽ có kiếp sau

Mong rằng chúng ta sẽ có kiếp sau

Câu chuyện của Bình và Hạnh kết thúc trong nước mắt và nỗi đau, nhưng tình yêu của họ vẫn sống mãi, dù chỉ còn trong ký ức và trái tim của Bình. Những giọt nước mắt của họ đã chứng minh rằng tình yêu chân thành không bao giờ phai nhạt, dù có trải qua bao nhiêu khó khăn và đau khổ.

Có một loại tình yêu gọi là “buông tay”

Có một loại tình yêu gọi là “buông tay”

“Sau này bầu trời có đẹp hay bão giông, em cũng sẽ không đi tìm anh nữa đâu. Em không hẳn là muốn anh hối hận, nhưng ít nhất em mong anh sẽ hối tiếc. Em chỉ muốn một ngày nào đó anh đang sống an yên, đột nhiên nhớ đến em. Rồi chợt nhận ra mình đã đánh mất thứ gì đó mà suốt đời không bao giờ tìm lại được…”

Lạnh lùng

Lạnh lùng

Mà rất lạ là ngay cả khi cô ở giữa đám đông cũng vậy, Xuân Anh luôn biết và luôn thấy hiện rõ nỗi lạnh lùng cứ như muốn chiếm hết cõi lòng cô. Có lúc cô cứ muốn ngồi một mình để lắng nghe nó nói, cô biết nó muốn nói cùng cô rất nhiều điều, nhưng rồi cô chẳng nghe được. Chỉ nghe nhịp tim mình cừ rất nhẹ mà đập, và lạnh lùng cứ mãi chôn sâu trong cô cứ mỗi lúc một sâu hơn.

back to top