Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em là cát anh là biển

2015-12-25 09:01

Tác giả:


blogradio.vn - Em phải sống một cuộc sống khi mà anh đã xa xôi nơi nào đó. Nó làm em thấy khó chịu nhưng rồi em phải chấp nhận và để nó mắc kẹt mãi trong tim. Biển chiều nay mênh mông, em lại nhớ anh da diết từng đợt gió cứ ùa về như đem trả những yêu thương hôm nào đã đánh mất.



Nghe bài hát Em vẫn như ngày xưa (Nghi Văn)

Có đôi lần em tự hỏi vì sao anh lại bỏ rơi em giữa thế giới này. Rằng hàng tỷ người mà sao em vẫn yêu anh, thương anh đến vậy. Đã lâu lắm rồi em chẳng thể gặp anh mặc dù tấm hình cũ vẫn nằm nguyên vẹn nơi khung cửa sổ. Rằng khi mỗi buổi sớm mai, em lại được thấy nó. Anh cho em hạnh phúc, cho em những hy vọng. Dù thời gian hao mòn đi tất cả thì anh và em sẽ mãi bên nhau.

Anh cho em tất cả những gì anh có. Nhưng giữa những ngày chớm đông anh lại bỏ em ra đi. Bỏ lại sau lưng những ngày tháng đôi ta trải qua. Để đến hôm nay em nhận ra rằng thời gian sẽ xóa mờ đi tất cả, tình yêu và lẫn nổi đau. Em đang bước trên bãi biển một mình, đôi chân em in hằn dưới cát. Em lại chẳng dám ngoảnh đầu lại vì sợ thấy sự lạc lõng, cô đơn. Em đã quen cảm giác anh và em nắm chặt tay nhau cùng nhau bước qua những dãy cát dài vô tận. Nhưng giờ đây chỉ mỗi đôi chân em.

Ngày xưa anh nói rằng: “Anh sẽ là biển em là cát, biển sẽ mãi xô vào bờ những yêu thương, dù xa xuôi mù khơi bên kia đại dương thì biễn mãi sẽ xô và bờ”. Và rồi em đã tin em tin chàng biển của sẽ chỉ đi đâu đó giữa mù khơi muôn trùng đại dương ấy rồi sẽ về nhưng tất cả em nhận được là nổi đau và khoảng trống.

Biển chiều đầy sóng vỗ

Giấc mơ đa xa bao giờ, bao giờ

Ai cách xa xóa mờ nỗi nhớ

Em vẫn như ngày xưa...

Biển chiều đầy sóng vỗ

Tóc em xõa bay mênh mang, biển xa

Em đã đến bên tôi hồn nhiên

Đôi chân giỡn sóng xô bờ


Rồi đôi chân em vô thức tìm đến anh, tìm đến tình yêu đã từng là của em và bây giờ cũng vậy. Anh vẫn hiền hòa vẫn cười tươi những thuở mới yêu nhau. Nhưng em lại thấy sâu thẳm trong đôi mắt là những nổi niềm mịt lối.

anh là biển em là cát

“Anh lại chẳng lại gần em và ôm em, anh không còn thương em nữa à! Anh Biển”. Phải em đã khóc, khóc rất nhiều nhưng anh vẫn thể. Vẫn nhìn em và đứng đó. em đã bỏ chạy bỏ lại nơi đây những giọt nước mắt mặn chát từ tim và một khoảng trống trong tâm hồn vô vị. Mưa bắt đâu rơi phải chăng anh đang khóc hay đang nín đôi chân em ở lại. Rồi thời gian sẽ trôi và nổi đau sẽ vơi đi. Em sẽ đến tìm anh và nở một nụ cười có nắng. Gió vẫn thổi mạnh mưa vẫn rơi mộ phần của anh vẫn đứng đó và hướng về phía biển.

Tình yêu của anh sẽ mãi là nhịp thở của em rằng anh đã đi xa mãi nhưng đâu đó em lại nhận ra rằng hơi ấm ấy vẫn đâu đây. Vẫn cạnh em mỗi khi mùa đông lại ùa về bất chợt. Em đã không tin anh đã đi, vẫn không tin khi anh nói rằng mai anh sẽ về và cùng nhau nhìn lại những năm tháng yêu nhau. Tình yêu ấy cũng vừa tròn ba năm em đã lật từng trang giấy những chậu hoa mà anh gửi tặng. Vậy mà em lại nhận được tin anh bị tai nạm và anh đã ra đi. Ngày kỉ niệm cũng là ngày mất của anh và từ đó sẽ mãi là những ngày không có nắng ở trong tim.

Lá thư còn sót lại.


“Gửi em

Vậy là chúng ta yêu nhau gần ba năm rồi nhỉ. anh hứa xong việc ở đây anh sẽ về. Anh và em sẽ lại cùng nhau đi về phía biển cùng nhau ngắm những đợt sóng tấp vào bờ rộn rã.

Lúc này đây anh đang mơ về một ngày không xa khi mùa đông sẽ qua. anh và em cùng nhau nắm tay đi trong giáo đường lúc ấy em sẽ là cô đâu đẹp nhất và anh sẽ là một chàng trai hạnh phúc khi được ở bên em. Anh mơ về tuần trăng mật của hai chúng ta, sẽ là nơi nào đó gần biển em nhỉ. Anh chẳng mong cuộc sống giàu sang hay bất kì danh lợi miễn sao ở bên anh có em là đủ.

Anh viết lá thư này khi anh đã chay ngang qua một tiệm áo cưới chiếc váy thật đẹp và anh biết cô dâu của anh mặc nó sẽ rất đẹp. Liệu điều đó có quá vội không em?

Vắng em anh lại sợ. sợ rằng đông về em lại quên áo ấm khi ra đường. Rằng em sẽ chẳng nghe lời khi không ngủ sớm, và anh sợ cơm mưa kia lại dẫn em đi trên những con đường mà chẳng có lấy một chiếc ô.

Anh nghĩ rằng cuộc đời của anh hạnh phúc nhất là khi được yêu, được bảo vệ cho em. Nếu lở mà… anh nói nếu lở thôi đấy nhé. hai chúng ta sẽ xa nhau, thì những ngày không em sẽ chẳng có một tia nắng nào qua tim anh. Chỉ vì em là tia nắng trong anh đấy thôi.

Anh yêu em cô nàng cát của anh”.


Đêm nay em đã tự biết mình mang ô ra đường rồi đấy! Nên anh hãy yên tâm anh nhé!

Mãi yêu anh chàng biển mênh mông của em.

© Nghiêm Minh Nhất – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

viết cho người tôi yêu
Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

back to top