Đêm
2024-02-11 04:20
Tác giả: Muối không mặn
Có ai nói với cậu rằng mặt trời buông xuống mặt trăng lên là lúc mà tâm con người tĩnh nhất chưa. Tĩnh không phải là yên tĩnh mà là tĩnh lặng để lắng nghe trái tim, thấu hiểu lí trí.
Tĩnh tâm là để cho tâm mình lắng xuống để mà thấu hiểu trái tim, thấu hiểu bản thân mình. Đêm rồi, sẽ chẳng ai làm phiền tớ nữa. Chẳng có tiếng cằn nhằn của mẹ, tiếng la mắng của cha hay tiếng mấy đứa em léo nhéo, nô đùa. Giờ đây chỉ có mình tớ thu mình trong căn phòng tối, vùi mình gọn trên giường với chiếc chăn bông bên cạnh là chiếc điện thoại còn sáng.
Đêm, tất cả mọi người đã say giấc, thế giới giờ đây chỉ còn lại vài người còn thức. Thức bận tăng ca vì chậm dealine, thức vì mất ngủ bệnh tuổi già, thức vì nhậu nhẹt tụ tập và cũng thức vì trong lòng cô đơn, nhiều suy nghĩ. Nhưng tớ thích cảm giác ấy cậu à. Tớ thích càm giác yên tĩnh về đêm, cái cảm giác không ai làm phiền nữa để tâm tịnh mà suy nghĩ chuyện đời. Đêm, đủ yên tĩnh để tớ ngắm nhìn lại bản thân, suy nghĩ về hành động và lời nói, nhìn nhận về bản thân của quá khứ, hiện tại hay cả ở tương lai.
Thu mình gọn một góc, đêm tớ có thể cười.
Tớ cười vì vô tình đọc được một câu chuyện vui, lướt trúng một video hài hước. Tớ cười vì nhớ lại những mối quan hệ đẹp mà tớ đã từng đi qua, cười vì nhớ lại những kí ức đẹp còn tồn đọng trong tâm trí. Tớ cười khi nhớ lại những thành tựu mà bản thân đã đạt được trong hành trình ngắn ngủi vừa qua, những thành tựu không thể quên được ấy. Đêm, tớ cười rồi, cười vì những kỉ niệm đáng nhớ, cười vì tững kỉ niệm đã qua đi và không bao giờ quay lại nữa.
Và tớ cũng khóc rồi. Tớ khóc vì một câu chuyện buồn tớ đã cố tình đọc, tớ khóc vì những lời nói hành động của những người xung quanh. Tớ khóc, khóc vì nhớ đến những chuyện buồn, những chuyện đau lòng mà không buông bỏ được. Khóc vì những người tớ đã gặp, đang gặp và chưa gặp. Đã có ai dạy cậu bỏ ngoài tai những lời lẽ không hay, không để bụng những gì làm bản thân phải suy nghĩ? Nhưng tớ không làm được! Tớ lục lại trong cái kí ức ấy, tớ thấy được lời lẽ hành động của những người kia. Có phải không tớ là người nhạy cảm hay chỉ là đang muốn làm vừa lòng thiên hạ toàn dân. Tớ cảm thấy cuộc sống này thật tệ. Hôm nay tâm trạng tớ không vui.
Tớ tự thưởng cho bản thân mình một câu chuyện cảm động, một câu chuyện mà có thể khiến tớ sướt mướt để xóa tan đi tảng đá đè nặng trong lòng, để thanh tẩy những gì rối ren, để tạo cho bản thân một chấp niệm mới mà quên đi những gì đã cũ. Một kẻ tâm thần!
Đêm nay trời không trăng không sao, bên ngoài cửa sổ trời tối đen pha chút áng xanh vốn có của bầu trời. Xen vào khoảng không gian đen tối ấy là lập lòa ánh đèn đường mờ mịt. Đêm nay tớ không khóc, tớ nằm nghe những bản nhạc chill chill, mắt tớ vẫn mở nhưng hồn tớ đâu rồi, một khuân mặt lặng thinh đầy suy nghĩ. Hôm nay thấy các em bé chơi đùa hồn nhiên ngây thơ, những đứa bé vô lo vô nghĩ cười khúc khích, tớ như chìm vào thế giới của ngày thơ. Đêm nay tớ nhớ! Tớ nhớ những ngày xưa ấy, tớ cũng từng như bao đứa trẻ kia. Tớ cũng từng hồn nhiên vô tư chơi đùa với đám bạn. Tớ cũng từng là một đứa trẻ con, ngây thơ và trong sáng. Tớ cũng từng có đám bạn chơi thân từ thưở lọt lòng hằng trưa trốn mẹ đi chơi, cũng từng là đứa trẻ đáng tự hào của cha mẹ, từng là một cô bé hoạt bát tự tin. Đôi lúc thấy các em bé đùa nô tớ thầm nghĩ, tớ cũng từng như thế mà! Thế nhưng tất cả chỉ dừng lại ở hai chữ "đã từng" ấy. Tớ chìm đắm trong dòng suy nghĩ bên tiếng nhạc du dương, tớ lạc vào trong thế giới chẳng bao giờ quay lại được. Tớ lại nghĩ nhiều!
Và tớ nhìn vào tớ của hiện tại, tớ có còn là tớ nữa không? Tớ giờ đây dần thu mình với thế giới, tớ chỉ muốn sống cho tớ mà thôi. Tớ bây giờ chẳng còn là đứa trẻ hoạt bát, chẳng còn là một đứa con đáng tự hào. Bây giờ đây, tớ có thể thức khuya mà chẳng bị mẹ bắt đi ngủ lúc 9 rưỡi. Tớ ép bản thân mình phải trở nên mạnh mẽ để có thể sinh tồn được trong thế giới ngoài kia. Nhưng có phải không, chỉ những đứa trẻ biết khóc mới được ăn kẹo ngọt? Và cứ thế, trong dòng suy nghĩ ấy, tớ biết rằng tớ đang không sống cho cuộc đời của chính mình. Một kẻ đa sầu đa cảm!
Xã hội xô bồ, cuộc sống giờ đây không còn đơn thuần là được sống. Áp lực, tiền tài, danh vọng ngày càng đè nặng lên đôi vai nhỏ bé của mỗi con người. Tớ không biết đây có phải cuộc sống mà con người hằng mong ước?
Đêm nay, tớ đang dần chìm vào giấc ngủ. Tớ dường như chẳng phân biệt được mình chìm vào giấc ngủ cùng với tiếng nhạc bên tai hay chìm vào giấc ngủ với câu hỏi đã rõ đáp án: Có cách nào, tôi muốn trở về ngày xưa!
© Vani Chanh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.