Con yêu gia đình mình
2023-10-24 04:20
Tác giả: Nguyễn Thị Liên
blogradio.vn - Dù cho trái đất có thay hình đổi dạng, dù giữa cuộc sống có hàng vạn đau thương, dù có đi đâu về đâu thì chỉ có bố mẹ mới là những người yêu thương con vô điều kiện, thương thật lòng thật tâm, trong khi những người ngoài kia có điều kiện mới thương con…
***
Có người mẹ nào không bật khóc trong hạnh phúc và thở phào nhẹ nhõm khi đứa con non nớt vừa chào đời bình an vô sự. Có người cha nào không bất an, lo lắng, thấp thỏm đi đứng không yên và đợi chờ ngoài phòng bệnh vì lo cho vợ con. Có người ông, người bà nào không căng thẳng, không chắp tay cầu nguyện cho con dâu và đứa cháu chưa chào đời của mình? Mỗi chúng ta đều là những sinh linh bé nhỏ được sinh ra và lớn lên trong niềm hạnh phúc và tình yêu thương vô tận của gia đình, là người mà ông bà, bố mẹ thực sự kì vọng và đặt tất cả niềm tin, hi vọng về một tương lai tươi sáng và tốt đẹp.
Có ai đó đã nói rằng: “Bố cũng từng là một cậu thanh niên đầy tham vọng và hoài bão. Mẹ cũng từng là cô gái đầy ắp những ước mơ. Nhưng họ chọn bạn để thực hiện giúp họ”.
Đúng vậy! Khi còn bé, mẹ ước được lớn lên và tung bay đi khắp chân trời nhân thế, được tự do bay bổng như những chú bồ câu trắng không mảy may lo lắng, được hoà mình trong bầu trời trong xanh và không khí trong lành. Nhưng rồi bỗng một ngày trong mẹ có con, ước mơ của mẹ lại hoá ra con tự bao giờ. Mẹ đã phải trải qua biết bao nhiêu đau đớn thể xác, người đời ví việc sinh đẻ cũng giống như việc gãy đi 18 cái xương sườn, điều đó là một điều quá sức đối với một người phụ nữ và tính mạng của mẹ cũng có thể gặp nguy hiểm, nhưng mẹ lại không hề nghĩ rằng sinh con khó mà không sinh, mẹ vẫn cắn răng chịu đựng để cho con đến với cuộc đời.
Và bố mẹ cũng không hề nói tiền có kiếm mà không kiếm, để làm ra một đồng tiền, một cắc bạc. Họ đã phải đổ bao nhiêu công sức, mồ hôi, nước mắt, thậm chí là đánh đổi sức khoẻ của bản thân để trang trải cuộc sống, lo cơm ăn áo mặc, lo cho con cái tới trường học tập. Nhưng chúng ta chưa bao giờ thấy được những giọt nước mắt của bố mẹ, hay những thương vụ làm ăn thất bại mà họ đã âm thầm chịu đựng. Bố mẹ chỉ cho chúng ta thấy những bộ quần áo đẹp, một bữa cơm gia đìn ấm cúng, thơm ngon hay một chiếc xe mới. “Chiếc xe đắt nhất mà tôi từng ngồi đó là trên vai của bố, ngôi nhà đắt nhất mà tôi từng có là trong bụng mẹ” (sưu tầm); đằng sau giông bão bố mẹ chính là nhà, là chỗ dựa, là nguồn sức mạnh lớn lao cho mỗi đứa con. Dù cho trái đất có thay hình đổi dạng, dù giữa cuộc sống có hàng vạn đau thương, dù có đi đâu về đâu thì chỉ có bố mẹ mới là những người yêu thương con vô điều kiện, thương thật lòng thật tâm, trong khi những người ngoài kia có điều kiện mới thương con…
Khi còn thơ bé, mẹ luôn vỗ về chở che con, trong ánh mắt mẹ vẫn luôn chan chứa biết bao nhiêu lo lắng vì con, nhưng giọng nói của mẹ vẫn luôn ấm áp không một lời than vãn, quở trách. Và bố đã phải quên đi đam mê đời mình, để con được sống no ấm, đủ đầy bố đã phải bôn ba, vất vả mưu sinh, tự mình gánh trên vai trọng trách to lớn. Lúc ấy, con đã nói rất yêu bố mẹ, khi lớn lên có đủ nhận thức, nhìn lại những khoản chi trả tiền nước, tiền điện hàng tháng con mới nhận ra rằng bố mẹ đã cực khổ như thế nào. con cũng nhận ra rằng mẹ có thể kiên nhẫn ngồi hàng giờ để chỉ cho con cách nói năng, cách ăn uống; bố nhẫn nại tập cho con đi từng bước, từng bước một. Và họ lại rơi nước mắt vì sung sướng khi con gọi một tiếng “bố ơi”, “mẹ ơi”, họ vui mừng khôn xiết khi chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời của con.
Lứa tuổi nào cũng có áp lực và mệt mỏi của riêng họ. Đã có những vụ tự tử đầy thương tâm của những cô cậu trong độ tuổi học sinh vì áp lực học tập và từ phía gia đình. Và những người lớn như bố và mẹ vốn dĩ rất đáng thương, vì ngoài họ sẽ chẳng còn ai cất công làm việc ngày tháng để chăm lo cho gia đình, lo cho con cái. Lâu dần sẽ chẳng còn ai ôm họ vào lòng để nói những lời an ủi, động viên như cái cách họ đã động viên, dỗ dành ta khi con vấp ngã khi tập đi, bi bô tập nói, khi chúng ta thất bại trên đường đời; dù có đau khổ, mệt mỏi đến nhường nào, họ cũng chỉ biết kiên cường chịu đựng mỗi ngày mà thôi. Và đôi lúc bố mẹ có hay tức giận, trách mắng đứa con thơ nhưng cũng chỉ vì áp lực từ xã hội, vì thương con, thương mình. Con của bố mẹ rồi sẽ khôn lớn, một mai bố mẹ sẽ già đi và cũng sẽ có một ngày bố mẹ không còn nữa, trên thế gian này sẽ không còn ai thương con như cái cách mà bố mẹ vẫn luôn làm, sẽ không còn ai quan tâm con có đủ tiền ăn mặc không, làm việc có mệt không. Còn cha mẹ là còn nhà để về, mất cha mẹ thì chỉ còn đường về…
Có thể bố mẹ chỉ là một phần trong cuộc đời của con nhưng đối với bố mẹ, con là cả cuộc đời. Con chỉ sống mười lăm, hai mươi năm bên bố mẹ, đến khi con trưởng thành, lập gia đình, con sẽ phải bận rộn chăm lo cho mái ấm của riêng mình. Còn bố mẹ dành tình thương cho con cả một đời, khi con được sinh ra, bố mẹ chính là hai người duy nhất yêu con thật tâm, thật ý cho đến khi họ nhắm mắt xuôi tay.
Con là cả cuộc đời của bố mẹ, bố mẹ sinh ra con và gửi gắm vào đó những ước mơ, hoài bão còn đang dang dở. Khi con lớn lên, con cũng có ước mơ cho riêng mình, và con luôn cố gắng theo đuổi hết mình. Con luôn mơ mộng một mai lớn lên sẽ được tự do đi hết thế gian này, nhưng đừng quên rằng bố mẹ chính là những người bạn đồng hành tốt nhất của con. Có những lúc con vấp ngã trên đường đời, con không có tư cách để bỏ cuộc hay than vãn, hãy suy ngẫm về những năm tháng cơ cực, khổ đau của bố mẹ, những lúc bố buồn mẹ khóc vì áp lực cuộc sống, áp lực công việc và tiền bạc.
“Hãy thương yêu bố mẹ nhiều hơn, vì trong tất cả công việc, làm cha mẹ vui là công việc khó nhất”. Nếu còn bố còn mẹ, hãy biết trân trọng từng phút giây quý giá bên cạnh họ, đừng làm cha mẹ buồn lòng. Nếu còn là học sinh, hãy cố gắng học hành chăm chỉ cho bố mẹ vui lòng, nếu là người đã trưởng thành và có công ăn việc làm ổn định, xin hãy dành nhiều thời gian cho bố mẹ để không phải hối hận về sau.
Cũng nhân ngày lễ Vu Lan – ngày báo hiếu, con xin gửi đến những người làm cha mẹ, ông bà lời chúc sức khoẻ, chúc mọi người có một ngày lễ vui vẻ, sum vầy bên con cháu, gia đình; chúc mọi người một đời an yên, công việc suôn sẻ, thuận lợi.
Cảm ơn bố mẹ, vì người đã cho con một mái ấm đầy yêu thương, đầy ắp những tiếng cười rộn rã. Cảm ơn bố mẹ vì luôn đồng hành cùng con, không trách mắng khi con phạm lỗi; con không biết nói gì ngoài lời cảm ơn, con chúc bố mẹ luôn vui vẻ và mạnh khoẻ!
© Nguyễn Thị Liên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Yêu Đơn Phương Là Điều Dũng Cảm Nhất Chúng Ta Từng Làm | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu