Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con vào lớp một

2025-09-30 09:20

Tác giả:


blogradio.vn - Bộ sách mới mẹ mua cho con đã được bao bọc, dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn ở một góc học tập. Hộp bút chì, thước kẻ mới toanh đặt trong cái hộp nhựa vừa vặn. Thấy con ngắm nghía góc học tập mới của mình, đặc biệt dừng lại thật lâu ở chiếc bàn gỗ bố đóng đặt trang nghiêm cạnh cửa sổ, mẹ biết con đang rất hạnh phúc.

***

Chiều xuống trường mẫu giáo đón con, cô giáo gặp mẹ rồi hồ hởi: “Hôm nay là buổi học cuối cùng của bé Bích chị nhé! Em đã chuyển hồ sơ của cháu đến trường tiểu học rồi. Mấy ngày nữa, chị dẫn cháu đến trường nhập học là được.” Mẹ cảm ơn cô rồi nhìn con âu yếm, con cười híp mí nhưng ánh mắt cũng lộ vẻ ngạc nhiên, lo lắng.

Sáng chủ nhật, mẹ dẫn con đi mua quần áo mới, cặp mới và dép mới và sách vở mới. Con hớn hở nắm tay mẹ, bước thấp bước cao. Mẹ cảm nhận rõ trong ánh mắt ngây thơ của con bao điều lạ lẫm. Dù mỏi chân, con vẫn thích thú ngó nghiêng hàng này, hàng khác Với vẻ hào hứng, con năn nỉ: “Hôm sau, mẹ lại cho con đi với mẹ nữa nhé!” Mẹ nhìn con, cười xòa, bàn tay mẹ nắm chặt tay con mềm mại, nóng hổi.

Suốt buổi chiều hôm ấy, con sốt sắng ra vào, khoe với các bạn cùng xóm về những món đồ mẹ mua. Bạn bè xúm xít lấy con. Bé Hoa tỏ vẻ ghen tỵ với niềm vui của con: “Bích sướng thế, được mẹ mua cho đủ thứ. Còn mình thì…”  Bé Nhàn thì phân trần: “Mẹ mình bận bán vé số cả ngày, mình vẫn chưa có cặp sách, quần áo gì cả.” Khuôn mặt ỉu xìu, buồn bã của con bé khiến con và mấy bạn khác rất thông cảm. Con vỗ vỗ vào vai Nhàn an ủi, rồi tất cả động viên nhau bằng cái giọng vừa hồn nhiên vừa quan trọng. Nghe con trẻ chuyện trò, mẹ thấy lòng mình xúc động, rưng rưng.

Trong bữa cơm chiều, con phân vân hỏi mẹ: “Mai con vào lớp một rồi, còn em Ngân thì vẫn học ở trường mẫu giáo hả mẹ?” Cô em gái bốn tuổi nghe chị hỏi, miệng đang nhai cơm liền ngấu nghiến nuốt nhanh rồi nói với vẻ thích thú: “Ngân học lớp một với chị Bích nhé mẹ!” Bữa cơm gia đình càng rộn rã tiếng nói cười bởi câu chuyện vào lớp một của con.

Bộ sách mới mẹ mua cho con đã được bao bọc, dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn ở một góc học tập. Hộp bút chì, thước kẻ mới toanh đặt trong cái hộp nhựa vừa vặn. Thấy con ngắm nghía góc học tập mới của mình, đặc biệt dừng lại thật lâu ở chiếc bàn gỗ bố đóng đặt trang nghiêm cạnh cửa sổ, mẹ biết con đang rất hạnh phúc.

Lên giường đi ngủ sau lời năn nỉ của mẹ, con không quên dặn đi dặn lại câu nói từ chiều đến giờ, mẹ chẳng thể đếm được đã bao nhiêu lần: “Sáng mai, mẹ đến trường với con nhé!” Mẹ kéo tấm chăn lên đắp ngang ngực cho con, hôn lên trán con nụ hôn ngọt ngào, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa, dành lại cho con không gian yên tĩnh, dịu nhẹ để con dễ dàng chìm vào giấc ngủ ngon. Mẹ biết, trong giấc mơ đêm nay, con sẽ mơ thấy mình cùng các bạn tung tăng đến trường như đi giữa ngày hội.

Sáng nay thức dậy, mẹ thấy con lớn hơn ngày thường. Con chạy lăng xăng đứng trước gương soi rồi đu đưa hai bím tóc, xoay một vòng làm dáng với bộ váy áo xinh xắn. Con rạng rỡ như một cô công chúa nhỏ khiến bố mẹ và em Ngân cứ thế trầm trồ. Mọi thứ đã đâu và đấy. Con giục mẹ liên hồi vì sợ rằng mình sẽ đến trường muộn. Mẹ hiểu được tâm trạng của con. Ngày đầu tiên vào lớp một, mẹ cũng từng líu ríu bên bà ngoại, vừa khấp khởi vui vừa phập phồng lo sợ.

Trường Tiểu học cách nhà mình không xa lắm. Mẹ muốn cho con cảm nhận được hết cảm giác của ngày đầu tiên bước vào một khung trời mới của riêng con nên quyết định hai mẹ con dắt tay nhau cùng đi bộ. Ban đầu, con tỏ vẻ không thích nhưng được mẹ giải thích, con liền đồng ý. Bà Hai hàng xóm vừa thấy con đã khen: “Bé Bích hôm nay đẹp quá!” Con cảm ơn bà rồi càng hãnh diện hơn bởi hôm nay mình là một người quan trọng.

Bầu trời hôm nay trong vắt. Phố huyện người và xe cộ lại qua tấp nập. Tiếng nói, tiếng cười rôm rả. Con đi bên mẹ nhưng thi thoảng vẫn ngước nhìn hàng cây xà cừ xanh mát bên đường đang tắm nắng tinh khôi, lắng nghe mấy chú chim sẻ thi  nhau chuyền cành ríu ran, hình như đang bàn chuyện gì đó rất quan trọng. Rồi bước chân con chợt vội, tay con nắm chặt tay mẹ, một cảm giác lo lắng ùa về khó diễn tả bằng lời.

Trường học hiện ra trước mắt con. Hôm nay, lần đầu tiên con bước vào trường, vào lớp nên không tránh khỏi cảm giác lạ lẫm. Gặp các bạn, con trò chuyện, rồi quấn quýt. Rời vòng tay mẹ, con nắm lấy tay cô bước vào lớp, mắt con ngân ngấn, miệng mếu máo ngoái nhìn về phía mẹ như muốn gọi: Mẹ ơi…!                  

© Xanh Nguyên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Rồi Mình Sẽ Gặp Lại Nhau Vào Một Ngày Duyên Đến

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top