Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một nơi ấm áp gọi là nhà

2016-08-21 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi xuống tí tách, hơi lạnh tràn vào nhà, khẽ khàng chạm vào tâm hồn, len vào sâu từng góc trái tim bé nhỏ của nó. Nỗi nhớ chợt ùa về trong lòng, nhớ những chiều đi thả diều trên những cánh đồng rợp nắng, nhớ những buổi đêm cùng thằng em đi bắt cá ngoài đồng, nhớ cái cách dọa ma dễ thương của em trai nó mỗi lúc có tiếng gió rít khẽ, nhớ những bữa cơm quây quần của ba mẹ và hai chị em nó.

***

Lạc lõng...

Là khi người ta đứng giữa đường mà lại không thể cảm nhận nổi ai đang đi lướt qua, là khi không có gia đình bên cạnh, là khi thấy nhớ nụ cười hiền từ của mẹ, ánh mắt ấm áp của ba, là thèm khát được ôm trọn lấy cái gia đình thân thương nhỏ bé...

Cô đơn...

Là lúc nhận ra ông trời chẳng thể cho mình toại nguyện, là lúc biết rằng được nhìn thấy gia đình lúc này là rất khó, lúc chỉ có duy nhất một mình trong căn phòng vắng lặng, lúc nghe thấy được tiếng thở đang thổn thức của bản thân...

Người ta buồn nhất, cô đơn nhất là khi ngủ dậy. Và khi ngoài trời đang nắng ráo mà không biết phải đi đâu, về đâu.

Chiều nay Sài Gòn lại mưa. Sài Gòn vẫn luôn là vậy, luôn có những cơn mưa bất chợt đến rồi đi, mưa nhẹ nhàng nhưng đủ làm nặng lòng những người con xa xứ. Dòng người vẫn tấp nập trên phố phường vội vã, nó kết thúc giờ học rồi trở về phòng trọ, ngày ngày lặp đi lặp lại cái vòng xoáy luẩn quẩn đó. Dường như cái cách sống vội vã của người Sài Gòn đã đi sâu vào tim nó như một quy luật nhất định. Bên ô cửa sổ bằng kính nhỏ, nó ngồi tựa vào tường, nâng niu cốc café còn nóng và thì thầm một câu hát nào đó...

  Có nơi ấm áp ta vẫn gọi là nhà

Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi xuống tí tách, hơi lạnh tràn vào nhà, khẽ khàng chạm vào tâm hồn, len vào sâu từng góc trái tim bé nhỏ của nó. Nỗi nhớ chợt ùa về trong lòng, nhớ những chiều đi thả diều trên những cánh đồng rợp nắng, nhớ những buổi đêm cùng thằng em đi bắt cá ngoài đồng, nhớ cái cách dọa ma dễ thương của em trai nó mỗi lúc có tiếng gió rít khẽ, nhớ những bữa cơm quây quần của ba mẹ và hai chị em nó. Và nó nhớ những trận mưa như xối xả kéo dài hàng tiếng đồng hồ hồi còn ở quê, những trận mưa không bất chợt mà bao giờ cũng có sự báo trước, những trận mưa có thể cuốn bao nhiêu nỗi buồn của nó đi hết...

Nhớ hồi còn ở quê, chỉ cần có mưa là hai chị em nó ríu rít chạy ra tắm mưa. Một thời tuổi thơ vui tươi, cái thời được thỏa thích đùa giỡn với mưa, cái thời nó sống trong tình yêu thương của bà mẹ, sống trong những tiếng cười khúc khích của em trai. Bây giờ nó phải đi học tận Sài Gòn, thành phố không có những cơn mưa giông quê nó, nơi hơi ấm gia đình không thể đến nổi, chỉ có một mình, phải mạnh mẽ vực dậy trong những cơn mưa bất chợt lẻ loi...

Chợt chuông điện thoại reo, là tiếng nói ấm áp của gia đình nó, tiếng của một thời tuổi thơ vọng về, tiếng của một con nhóc 14 tuổi ngây thơ trong hồi ức và là tiếng của nụ cười nở trên nó của hôm nay... Phải rồi, nó vẫn còn có thể nghe thấy giọng nói ấm áp của mẹ đấy thôi, vẫn còn cảm nhận được nhịp thở tha thiết của người ba chất phác đấy thôi, vẫn còn có một khoảng thời gian tuổi thơ thật đẹp, nơi bình yên vẫn còn để nhớ đến đây thôi...

Thì ra, tôi vẫn luôn có một nơi thật ấm áp để dựa dẫm những lúc yếu lòng. Đó là nơi thân thuộc nhất, là nơi mà dù có đi hết mọi nơi trên thế giới, đi qua hết những cảm xúc thăng trầm, tôi vẫn luôn khao khát được trở về và nằm gọn trong vòng tay ấm áp của những con người yêu thương tôi vô điều kiện - đó là Nhà.

© Ren – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Về nhà thôi hạnh phúc đây rồi




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bao la biển trời

Bao la biển trời

Ông Ba nhìn ra xa, ngoài kia là biển cả bao la, người bạn lớn của ông của con tàu của ông của gia đình ông biết bao năm tháng. Chắc biển cũng thấu hiểu những nỗi lòng của ông của những người làm công việc như ông.

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

Giao tiếp giữa người với người là một loại nghệ thuật, làm sao để thân thiết là không sỗ sàng, lịch sự mà không bị xa cách?

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

“Vẻ đẹp của thế giới, không nằm ở thế giới. Mà nó nằm ở cách nhìn của chính cậu”. Thế giới sẽ luôn đẹp khi ta biết cho đi và truyền những cảm hứng tích cực đến mọi người

Đứa con bất hiếu

Đứa con bất hiếu

Không phán xét, không đồng cảm vì những hành đồng động đó, nhưng trong tôi luôn có những dấu chấm hỏi cho những hiếu kì trong lòng mình. Có những đứa con yêu mẹ nhiều, thương mẹ ít, nhưng làm gì có đứa con nào không thương mẹ của mình. Và, chắc cũng không có người mẹ nào không yêu thương con mình.

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

5 cuốn sách hay để đối phó với lo âu và trầm cảm

"Tôi đã đọc rất nhiều sách về chứng lo âu và trầm cảm. Những cuốn sách này có đủ trình độ hơn tôi rất nhiều để giúp bạn vượt qua mọi khó khăn mà bạn đang gặp phải", Mark Manson.

Nụ hôn đắm đuối

Nụ hôn đắm đuối

Cô được thực sự sống là một con người, được tự do hít thở những tình cảm ban đầu của tình người, được có những người bạn, được cảm nhận sự an toàn và cả bình yên nữa. Anna thấy thật là may mắn và cả êm đềm nữa đã quay lại với cô đã chạm đến được cô, sau quá nhiều đau thương nhọc nhằn và cay đắng.

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Mưu cầu hạnh phúc ở thời đại số, tại sao lại không?

Hạnh phúc đôi khi với trẻ con nó đơn giản, nhưng với người lớn, ngoài được những thời gian nghỉ là quý báu, thì còn lại đều đánh đổi bằng tiền bạc, thời gian để có được.

Em có biết

Em có biết

Anh đã yêu và hỏi nắng yêu anh Anh muốn xóa ký ức trong niềm xanh Để ao ước không đến tìm anh nữa

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

Ngay cả khi người yêu hoặc người bạn đời của bạn có vẻ trưởng thành về mặt cảm xúc, điều đó cũng chưa thể chứng minh được rằng họ là người đáng tin.

Ấu thơ tươi đẹp!

Ấu thơ tươi đẹp!

Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...

back to top