Chỉ mong cho đến ngày Tết để về nhà với mẹ
2019-01-05 01:26
Tác giả:
Đà Nẵng ở những ngày cuối năm sẽ không có những cơn gió lạnh giá buốt như Hà Nội, cũng không có cái nóng nực cùa Sài Gòn, nó chỉ đủ lạnh để người ta cần một cái ôm hay một cái nắm tay của ai đó.
Đêm lạnh dần, tiếng nhạc của sự kiện đã tắt, sự ồn ào được vây kín bằng màn đêm, sự tĩnh lặng của đêm dài đôi khi bị phá đi bằng những tiếng xe bất chợt đi trong đêm, hay tiếng giọt nước tí tách bên ngoài mái hiên, lại cảm thấy dường như có tiếng côn trùng kêu mà lại dường như không phải, và đôi khi nghe đâu đó có cơn gió mồ côi thổi nhè nhẹ trên mái nhà. Cảm giác tĩnh lặng bỗng nhộn nhịp.
Cái màu đen của màn đêm đem lại đâu đây một chút cô đơn, một chút buồn kèm theo một chút nhớ, bất giác ta thấy mình như già đi.
Bất chợt ngoảnh lại thời gian đã trôi qua nhanh như thoi đưa, nhìn lại những gì đã qua, có những thứ khiến ta hoài niệm, khiến ta buồn, khiến ta vui và có những thứ khiến ta thật muốn quay về để “mình sẽ làm tốt hơn”. Vậy nên hãy đứng và nhìn lại một chút để thấy ta đã sai ở đâu và cần những gì cho tương lai.
Khi ánh sáng dần bao trùm lên, những tiếng xe như dần nhiều hơn, tiếng còi xe náo nhiệt trên mọi con đường bắt đầu hối hả, nhịp sống của một ngày lại tất bật và nhộn nhịp như mọi khi. Bình minh của thành phố được đánh thức bằng những tiếng nhộn nhịp giòn giã, tiếng ồn ào của thành phố, nó dường như thay thế những tiếng gà gáy báo hiệu trời sáng khi xưa.
Khoác chiếc áo, đeo một cái khẩu trang nhỏ, khoá cửa và bước ra khỏi phòng, cảnh vật bên ngoài đón tôi bằng những cơn gió lạnh, bằng những tiếng ồn ào cãi vã đâu đó, tiếng người qua lại tất bật, tiếng nhạc vui buồn phát ra từ quán cà phê cóc bên đường. Tiếng búa va đập vào những công trình đang dang dở, tiếng cười nói vui đùa của những đứa trẻ và thi thoảng nghe thấy tiếng máy bay qua bầu trời. Cuộc sống lúc nào cũng vui tươi và tất bật.
Dòng người thì vẫn hối hả, mọi thứ vẫn diễn ra đều đặn như một quy luật của tự nhiên. Tôi bỗng thấy thèm cái cảm giác bình yên của ngày xưa, cái ngày bé tí ngồi sau xe mẹ đèo đi chợ, cầm tay mẹ làm nũng đòi ăn quà, cái tay bé tí nắm cái áo của mẹ nhăn nhúm. Nhớ đến những tối thắp đèn dầu ngồi học bài đồng hành cùng mấy mẹ con nhà muỗi, thấy nhớ cái mùi hương của đèn dầu khen khét mà ấm áp, nhớ những trận đòn mẹ đánh vì ham chơi quên học rồi nhận ra từ lúc nào đã không còn bị mẹ đánh đòn nữa và “mình đã trưởng thành”.
Đi chợ và nấu một bữa cơm ngon, cũng gia vị ấy, cũng nguyên liệu ấy, cũng cách nấu ấy nhưng lại không thấy hương vị của mẹ nấu, “thèm một bữa cơm của mẹ”.
Thời gian trôi nhanh quá, tóc mẹ đã ngả 2 màu, đôi mắt hằn những vết chân chim thấy rõ, mẹ thật sự đã già rồi! Chỉ mong đến ngày nghỉ lễ đứng dậy và xách balo lên về với mẹ.
© Mai Chung – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tháng 3 hoan hỷ, tháng 4/2025 phát tài, top con giáp tự làm đại gia, giàu sang vô đối trong năm 2025
3 tháng tới những con giáp may mắn này sẽ như chuột sa chĩnh gạo, làm gì cũng thành công, suôn sẻ.

Dừng yêu em lại
Không biết từ bao giờ chỗ ấy trở thành nơi quen thuộc mỗi khi em hay anh gặp chuyện gì buồn phiền. Anh cũng không biết từ khi nào mà anh đã bắt đầu thấy thích em rồi.

Chiều nghĩ
Hoàng hôn buông xuống đằng xa đó Tư lự chiều nay gió một mình Nhe nhẹ thoảng qua cành khô héo Ánh nhìn của ai đương với theo

Thay đổi để không tự gây áp lực cho bản thân
Giữ hình ảnh cô gái năng động, tự tin, mạnh mẽ, độc lập trong mắt bạn bè, đồng nghiệp khiến Nguyễn Hoàng Anh (ở quận 5, TPHCM) thực sự mệt mỏi. Cô đã chọn cách thay đổi, không tự gây áp lực cho bản thân theo những cách sau đây.

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.