Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bà cố

2024-01-06 05:25

Tác giả:


blogradio.vn - Tết năm đó. Nhóm bạn tôi đến nhà chơi xuân, sau khi được tôi giới thiệu bà cố ngoại thì cả đám miệng chữ O, mắt chữ A đầy ngạc nhiên. Như thể bà cố là con người quý hiếm, nhất là khi nhìn thấy bà ngồi têm trầu đãi khách

***

cố ngoại tôi là một người phụ nữ tuyệt vời. Chúng tôi ai cũng luôn quý trọng, yêu mến bà. Tôi chưa từng thấy ai có tâm hồn thanh thản, luôn tràn ngập tình yêu thương đến thế. Từ khi răng của bà rụng gần hết thì món ăn yêu thích nhất là canh cá khoai.

Cá khoai hay còn gọi là cá cháo có mình tròn, thon dài, không vảy, phần lưng và đuôi có màu phơn phớt xanh, miệng rộng, thịt trắng trong, xương mềm và trong suốt. Cá khoai không chỉ có hương vị thơm ngon mà còn là một trong những vị thuốc. Theo Đông y, cá khoai vị ngọt, tính mát, không độc, tác dụng bổ hư, mát huyết, nhuận tràng, ích ngũ tạng... Ăn rất tốt với người gầy nóng, huyết hư, vị nhiệt miệng khô khát, táo bón, ho khan, đái tháo đường...

Cá khoai cắt bỏ đầu, làm sạch ruột rồi cắt khúc, nấu canh được với nhiều loại rau hay thơm cà… Thơm cà thái vừa ăn, ngò, hành lá rửa sạch rồi cắt nhỏ, hành tím cắt lát mỏng... Đặt nồi lên bếp, cho dầu ăn, hành tím cắt lát vào phi thơm, bỏ thơm cà vô đảo đều thì đổ nước vào nấu sôi lên rồi nêm mếm vừa ăn. Sau đó, bỏ hết cá khoai vào, không được khuấy lên nát cá, để nước sôi lên chín cá là bắc xuống liền rồi bỏ hành lá, ngò vào, rắc chút tiêu, xắt ớt vô. Tôi cũng rất thích ăn canh cá khoai giống bà cố ngoại, hai bà cháu húp nồi canh cá khoai xoàn xoạt đã cái miệng ghê luôn.

Mẹ tôi kể rằng khi sinh tôi, bà ngoại vẫn chưa nghỉ hưu nên mọi việc chăm sóc cháu đều do bà cố ngoại đảm nhận. Bà cố ngoại tuy tuổi đã cao nhưng còn khỏe mạnh lắm. Tóc bà dài bạc trắng búi sao gáy, vẫn cưỡi xe đạp đi chợ bình thường. Bà cố ngoại thường hát ru tôi:

 

Ầu ơ... Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo...
gập ghnh khó đi
Khó đi Mẹ dắt con đi
Con đi trường học.
Mẹ đi trường đời...

 

Nhờ ơn trời, bà cố ngoại vẫn nhìn thấy tôi lớn lên mỗi ngày. Tôi vào mẫu giáo gần nhà, chính tay bà cố ngoại đón đưa tôi đến trường mỗi ngày. Rồi tôi vào trường làng tiểu học, gọi là trường làng mặc dù trường tọa lạc ngay tại thành phố. Bởi trường sát nhà tôi ở vùng ngoại ô, ngày đầu tiên đi học, cũng chính tay bà dẫn tôi đến trường.  

Tết năm đó. Nhóm bạn tôi đến nhà chơi xuân, sau khi được tôi giới thiệu bà cố ngoại thì cả đám miệng chữ O, mắt chữ A đầy ngạc nhiên. Như thể bà cố là con người quý hiếm, nhất là khi nhìn thấy bà ngồi têm trầu đãi khách, mặc dù thời đại bây giờ chẳng ai ăn trầu, cho dù đó là ngày tết. Trên khay có đĩa đựng trầu, đĩa dựng cau, hủ vôi, hộp thuốc xỉa, dao, đĩa đựng vỏ giấy, vỏ cau… Bộ dụng cụ ăn trầu của bà cố được làm bằng nguyên liệu đồng, bao gồm cơi đựng trầu, bình vôi, chìa vôi, ống ngoáy, chìa ngoáy. Hoa văn trang trí dụng cụ ăn trầu của bà cố là những nét hoa văn, chạm trổ về phong cảnh quê hương đất nước. Bà cố cho miếng trầu tiêm vào ống ngoáy để ngoáy cho mềm và sau đó mới nhai trầu, tận hưởng hương vị cay, thơm của miếng trầu. Nhóm bạn tôi, tất cả các bậc lão trượng đó đều chưa thấy bao giờ, bởi khi các bạn sinh ra các ông bà cố đều đã qua đời. Các bạn không ngừng len lén ngắm bà cố nhai trầu với ánh mắt hiếu kỳ, như đang ở viện bảo tàng chiêm ngưỡng kỳ quan của thế giới. Thậm chí bọn bạn tôi còn toát lên vẻ thành kính, giống như đang đứng trước các lăng mộ vua chúa ở thành phố Huế mà lớp tôi đã có dịp đi thăm quan, không có ồn ào náo nhiệt như ngày thường mà ăn nhẹ, nói khẽ, cười duyên.

cố ngoại tôi vừa mới qua đời ở tuổi đại thọ 103, sau nhiều năm bà nằm liệt gường. Riêng đối với tôi tình bà cháu là không thể thiếu nổi. Bà! Một tiếng gọi đơn sơ ấy thôi nhưng thật gần gũi với tôi từ khi mới bi bô tập nói và cho đến tận bây giờ. Hình ảnh bà luôn in sâu vào trí nhớ tôi và suốt đời tôi sẽ nhớ mãi những tháng năm được sống bên bà. Tôi rất may mắn và hạnh phúc khi có một người bà như thế. Một người bà hiền từ, nhân hậu cả cuộc đời vì chồng, vì con, cháu…

Vậy nên những ai còn ông bà cố thì thật đáng tự hào…

© THU HIỀN - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chúng Ta Xứng Đáng Được Hạnh Phúc | Radio Chữa Lành

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

back to top