Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thư gửi em gái

2015-12-04 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Chị cũng vẫn nhớ ước mơ em nói với chị, là một lần em được tự bước đi trên đôi chân mình. Ước mơ ấy không ai có thể đem đến cho em, dù bố mẹ và cả gia đình đã cố gắng rất nhiều. Chị yêu em nhiều lắm, nhiều hơn những gì có thể viết ra, cô em gái unlucky nhưng lại luôn đem lại may mắn, bình yên cho cả gia đình mình.

***

Thân gửi em gái,

Chiều nay chị đi làm về. Gió Hồ Tây lồng lộng, trên bầu trời mây xếp thành những hình thù ngộ nghĩnh. Chị chợt nhớ nao lòng những buổi chiều chị và em nằm ở ngoài hiên, ngước lên trời và đoán xem mây xếp thành hình gì... Thời gian, tưởng trôi lững thững thế mà hóa ra nhanh kỳ lạ phải không em?

Hai mươi năm rồi em nhỉ, khoảng thời gian mà em có mặt trên trái đất này để sẻ chia yêu thương với cả gia đình mình. Chị không thể quên được hình ảnh năm nào em nhỏ thó, mặt nhăn nheo như một con khỉ con, yếu ớt trong mấy lớp chăn, lọt thỏm trên tay cô bé 5 tuổi – là chị. Em đến không tròn ngày nên mong manh lắm, nhờ sự nỗ lực và hi vọng không ngừng của bố mẹ, em đã khỏe mạnh sống bên chị.

Hai mươi năm, em từ cô bé khó chịu, đanh đá đã trở nên hòa nhã, tâm lý và dẻo miệng. Chị cũng vẫn nhớ cô em trắng muốt, mũm mĩm của mình đã túm chặt bím tóc chị và chỉ nghiến răng hai chữ “Đi ra...” Khi ấy em cáu tính lắm đấy! Và bệnh viện đã dạy cho em sự nhẫn nại hơn, khơi dậy tình cảm chan chứa nơi em. Em quan tâm tất cả mọi người, dù người thiệt thòi nhất là em. Em có còn nhớ vụ xé đôi tờ tiền để cho chị một nửa không? Ngày đó em ngây thơ và yêu thương chị biết mấy, không muốn chỉ mình em nhận quà mà chị không có.

Ngày em trai sắp ra đời cũng vui em nhỉ. Chị em mình nằm nghĩ tên thật kêu để đặt cho em ấy. Lúc ấy chị em mình còn chưa biết chúng mình có em trai hay em gái nữa. Em đã chọn cả hai cái tên, trong đó có một tên con gái. Đến bây giờ mọi người vẫn trêu tên đó làm em trai cáu đấy. Thực ra em trai còn trẻ con, nó bực em cái gì thường tắt ti vi của em và giấu điều khiển đi để em không thể xem được. Nhưng em hiểu đúng không, em vẫn là cô bé rất hiểu biết mà.

thư gửi em gái

À, ngày học đại học chị từng viết một bài cho em đấy. Đọc cho em nghe chưa nhỉ? Hồi đó cũng bắt đầu trở lạnh, chị muốn nhắc em đừng đạp chăn ra, vì có thể bố mẹ sẽ không biết để kéo lại cho em. Em cũng phải cố gắng giữ sức khỏe cho mình chứ. Em biết chị khó chịu với những ai không tự có trách nhiệm với chính mình phải không nào.

Hai mươi, đáng lẽ em đã là cô thiếu nữ xinh xắn, là cô sinh viên với bao hoài bão, ước mơ. Có thể mỗi tuần chị sẽ không phải đơn độc trên mỗi chuyến xe lên Hà Nội nữa vì có em đồng hành. Em gái chị thông minh như vậy hẳn nhiên là sẽ học tốt rồi, nên chị rất yên tâm em chị sẽ học một trường đại học tốt nào đó... Viết đến đây, chả hiểu sao nước mắt chị cứ tràn ra thế này, chị mít ướt quá! Chị cũng vẫn nhớ ước mơ em nói với chị, là một lần em được tự bước đi trên đôi chân mình. Ước mơ ấy không ai có thể đem đến cho em, dù bố mẹ và cả gia đình đã cố gắng rất nhiều. Biết bao đêm mẹ mình khóc rồi em khóc mà không ai hay. Nhưng em chị vẫn ngoan ngoãn, hay nói, hay cười đã làm vợi bớt nỗi buồn thẳm sâu ấy.

Tối nay có “Thách thức danh hài” - chương trình mà em thích đấy. Em vẫn thích diễn viên Trấn Thành đúng không? Vậy thì mau mau khỏe rồi xem lại chương trình nhé, kẻo họ không chiếu lại nữa đâu. Cố gắng em nhé, cố gắng vượt qua như hai mươi năm qua em đã làm ý, đừng để mấy cơn ho quật ngã em. Em chị dũng cảm biết bao nhiêu, tiêm đau cũng không khóc thì nhất định phải có ý chí đẩy lùi mấy cơn ho vớ vẩn kia nhé. Lần sau chị về chị sẽ lại mua bánh mì, bánh đa cho em được không? Với lại em khỏe nhanh lên chứ mấy quả ổi trong tủ lại mòn mỏi chờ đợi em ăn sắp mếu rồi kìa...

Mau khỏe lại nào em gái! Chiếc máy vi tính nhỏ của gia đình, đừng để sự cố xảy ra dài ngày như thế nữa em. Chị yêu em nhiều lắm, nhiều hơn những gì có thể viết ra, cô em gái unlucky nhưng lại luôn đem lại may mắn, bình yên cho cả gia đình mình ạ...

***

Em gái tôi đã hơn 20 tuổi, cô bé trắng trẻo, xinh xắn và hay nói. Ngày em ra đời vẫn chưa đủ tháng nên dây thần kinh chưa phát triển hoàn toàn. Em không thể đi lại và cử động tay như người bình thường. Bố mẹ đã đưa em đi khắp các bệnh viện phục hồi chức năng nhưng không kết quả. Bù lại, em gái tôi rất thông minh và tình cảm. Em được cả nhà gọi vui là “Máy vi tính của gia đình”.

Hôm nay khi tôi gọi điện về mẹ nói em vẫn ốm chưa khỏi. Đã hơn 1 tuần rồi, em bị ho kèm khó thở. Sẽ là một bệnh nhỏ thôi nhưng với em tôi thì khác, em không đủ sức để ho nữa. Nhìn em mỏng manh cố gằn ra tiếng ho mà không thể, nhưng vẫn cố nói không đau mỗi khi bị tiêm thuốc làm ai trong gia đình cũng thắt ruột.

Viết thư gửi em, hẳn là em sẽ không đọc được, nhưng như thêm một lời cầu nguyện, mong em sớm bình phục, để bố mẹ bớt lo lắng, vất vả. Vì lúc này, công việc khiến tôi chẳng thể ở bên cùng bố mẹ chăm sóc em...

© Hằng Phan – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

viết cho người tôi yêu
 Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top