Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quê tôi là cả yêu thương trọn vẹn nuôi tôi lớn lên

2015-11-12 04:40

Tác giả:


blogradio.vn - Quê tôi còn cả một nỗi nhọc nhằn của ba mẹ. Mới sáng sớm đã lui cui nấu nồi cơm nóng hổi thơm lừng vị quê. Trưa cái nắng oi ả níu lấy đôi vai gầy hơi xương của ba, làm bỏng rát đôi tay của mẹ. Cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng đó là cả yêu thương vẹn tròn nuôi tôi lớn lên.

***

Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, có lẽ đã bao lần nó ao ước được sinh ra ở một thành phố nào đó có điều kiện để học để chơi biết cái này cái kia. Cái ước muốn của đứa con nít ngây thơ chẳng nghĩ suy ấy từng khiến nó mê mẩn. Thế mà bây giờ khi đã trưởng thành nó lại thấy vui, tự hào về quê hương nghèo đơn sơ, bình dị ấy.

Quê tôi có con đường làng dài hun hút, hai hàng dừa nghiêng nghiêng xòe bàn tay uy lực che nắng từ xóm này đến ngõ kia. Tôi nhớ lúc bé thích lắm cái cảm giác đi chân trần, những hạt cát cứ bám víu rồi từ từ buông thả man mát lòng bàn chân giữa ban trưa - cái nắng chói chang cỏ cháy miền trung.

Những cánh đồng trải dài bao la đẹp và tươi non như một thiếu nữ mười tám. Xa xa trên những tán cây giữa đồng các chú cò mơ mộng nghiêng mình đứng nghỉ. Chiều chiều cả đám con nít kéo nhau ra đồng thả diều, bắt cào cào, thi thoảng lén trộm vài cành hoa sen vừa chớm nở.

Quê tôi là cả yêu thương trọn vẹn nuôi tôi lớn lên

Quê tôi còn cả một nỗi nhọc nhằn của ba mẹ. Mới sáng sớm đã lui cui nấu nồi cơm nóng hổi thơm lừng vị quê. Trưa cái nắng oi ả níu lấy đôi vai gầy hơi xương của ba, làm bỏng rát đôi tay của mẹ. Cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng đó là cả yêu thương vẹn tròn nuôi tôi lớn lên.

Còn nhớ lúc bé tối lại là cả nhà ngồi bó rau lang, còn bé nên chỉ biết ngồi đếm đếm từng cọng rồi xếp lại thành bó lớn lớn giúp mẹ, loay hoay cả buổi tối có khi đến tận khuya. Thế mà mới tờ mờ sáng hôm sau, khi tiếng gà vừa cất tiếng gáy thì mọi người đã loay hoay chuẩn bị cùng các chú trong xóm chở cả dây cả củ đi bán ở tít xa dưới gần thị trấn.

Tuổi thơ tôi những món ăn dân dã được làm từ những củ khoai lang. Nào là khoai lang nướng, bánh khoai, khoai hầm với nước dừa béo ngậy thơm lừng. Cuộc sống bon chen giữa thành phố hoa lệ, giữa dòng người tấp nập, hối hả khiến tôi mỏi mệt. Nhớ nhà nhớ quê, tôi đếm từng ngày từng ngày một để được trở về với nơi có những con người chân chất tình quê thắm thiết, đậm đà. Nhìn thấy những ruộng dưa hấu xanh mướt, những ruộng ngô phất cờ trong gió, những nương đậu phộng xanh mát điểm chút vàng mơ mộng của hoa và cả cánh đồng lúa thơm lừng hương lao nhọc của người nông dân.

Quê tôi là cả yêu thương trọn vẹn nuôi tôi lớn lên

Quê tôi là những ngày nghịch ngợm được leo núi, được đắm mình trong dòng nước mát, hít một hơi cái không khí trong lành thi thoảng tiếng chim ríu rít trên cành giữa ngày hè nóng bức. Chiều đông, không khí se se lạnh dưới bóng cây me trước nhà cả đám nhóc tụ tập chơi năm mười, toát mồ hôi chẳng còn thấy chút đông nào len lỏi.

Quê tôi, nơi vun đắp một ngày thơ hồn nhiên trong sáng, bao kỉ niệm một miền quê gắn liền với nghề nông trồng lúa, hoa màu, chăn bò, cò bay thẳng cánh từ trong câu hát ca dao. Bao đứa trẻ lớn lên từ miền quê nghèo khó như tôi chắc sẽ mãi tự hào về nơi ấy, chất chứa bóng hình người dân quê chân chất, thật thà, nơi tình yêu ba mẹ vẫn đợi chờ con trở về khi gặp khó khăn, thất bại.

© Nguyen Kieu Yen Nhi – blogradio.vn



Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top