Miền Trung, nơi gió Lào thổi vào nỗi nhớ!
2013-06-07 08:41
Tác giả:
Ở miền Trung, dưới cái nắng gay gắt đến rát mặt. Gió Lào quạt khô khốc , bỏng rát trên từng bó lúa trĩu nặng hạt. Người miền Trung quanh năm chịu khó, chịu khổ.
Trên dải đất cong cong hình chữ S, miền Trung gánh nặng hai đầu Bắc- Nam. vì vậy miền Trung như là sự giao thoa, sự góp nhặt của 2 miên Tổ Quốc.
Miền Trung gánh chịu cái nắng như thiêu như đốt của mùa hè.
Miền Trung - dải đất chạy theo dọc Biển Đông ưỡn mình ra hứng từng đợt gió Lào thổi rát mặt. Mặn đắng những giọt mồ hôi của dân Miền Trung trên từng thuở lúa mặn mòi, chát chúa vị biển vã ra ướt đẫm trên gương mặt của những ngư dân, diêm dân. Giờ này, trong khi người người, nhà nhà kêu than trong cái nắng 37 độ ở hà Nội thì ở Nghệ An vẫn đang bị thiêu đốt trong cái nắng 40 độ trên những cánh đồng.
Mùa mưa, miền Trung gồng mình hứng chịu sự tức giận của Thủy Tinh với những trận mưa như trút nước, mưa như oán trách, như dai dẳng hận thù. Mưa, bão, lũ, gió như trút, như xối xả, như muốn đổ ập sự giận dữ xuống những ngôi nhà nhỏ bé. Gió cuốn ầm ầm những bụi, những lốc xoáy, cuốn bay phăng phăng những mái nhà.
Mưa - ngập trời trắng xóa một mùa, ầm ì lùa đàn lợn con bơi bơi, lùa đàn vịt quang quác kêu tan hoang. Nước giăng ngập hết đường làng lối xóm, lút hết ruộng đồng. Người dân miền trung thở dài nhìn ruộng lúa ngụp lặn trong nước mà than thở, mà tan toang.
Cuộc sống mưu sinh đấy gian khó mang lại những nỗi vất vả nhưng hiện hồn trong đó những niềm thương người thân ái. Họ vị tha và giản đơn không tính toán.

Tôi yêu cái mảnh đất nghèo cằn cỗi với những bãi cát dài bỏng rát chân của Quảng Bình, Quảng trị.
Tôi nhớ cái giọng lơ lớ nằng nặng mà thật thà của người miền Nghệ An Hà Tĩnh.
Tôi yêu cái mùi mồ hôi mặn mòi thân thương của người miền Trung vất vả.
Tôi yêu cái nụ cười hồn hậu, yêu cái suy nghĩ giản dị mà ấm áp của người dân quê tôi.
Tôi yêu làn da rám rám nắng mà có duyên của người Miền Trung. Không trắng nhưng đầy những nét duyên dáng, ram rám cái vị của nắng hè, của giò Lào đầy thân thuộc.
Tôi yêu cái giọng ngọt ngào, thân thương, nét dịu dàng của con gái Huế.
Tôi yêu cái vị cay cay nồng nồng của Ớt - vị không thể thiếu trong mỗi món ăn của người miền Trung.
Suốt một dải Nghệ- Tĩnh-Bình- Trị- Thiên.
Gió Lào thổi vào nỗi nhớ.
Nắng hè chiếu nỗi thân thương!
- Gửi từ Hòa Đoàn Thị - doanhoaphs1992@
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này
Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em
Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ
Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.