Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ và người con út

2014-07-18 01:04

Tác giả:


Blog Family - Tôi sợ cái ngày tuổi tác cướp đi người mẹ. Người con ấy không còn tìm được bóng mát yêu thương.Không còn nhìn thấy một đại dương, một mặt trời riêng của mình nữa. Có gì to lớn hơn tình mẹ dành cho con, không một ngôn từ nào đủ khen ngợi sự hy sinh của mẹ. Vậy tại sao chúng ta không trân trọng, yêu thương mẹ khi báu vật chưa mất đi vĩnh viễn…

***

…Khi người con út chỉ mới biết bò, người mẹ trẻ một nách nuôi ba con. Ông chồng tệ bạc bỏ vợ con đi lập gia đình mới. Không nơi nương tựa, người mẹ trẻ ôm các con về ở nhờ bên gia đình ngoại. Những bữa cơm chan đầy nước mắt vì hận chồng, vì lo lắng cho các con, vì bản thân không biết sẽ ra sao? Người con út hưởng hết tình thương của mẹ. Những lúc ôm đau, sốt cao đến mức động kinh, hai hàm răng cắn chặt thì người mẹ sẵng sàng đưa ngón tay mình vào miệng con cho con cắn đến chảy máu vì sợ nó cắn vào lưỡi. Hằng ngày người mẹ bồng bế người con út đi suốt mấy con đường mới đút xong một chén cơm.

Rồi lớn lên một chút, vẫn với suy nghĩ người con út thiếu tình thương của cha nên người mẹ rất nuông chiều. Muốn áo mới có áo mới, muốn xe mới có xe mới. Muôn vàn lỗi phạm đều được mẹ tha thứ, chở che vì người mẹ yêu thương người con út lắm khi nghĩ rằng cậu ấy ra đời đúng vào thời điểm không có cha bên cạnh. Người mẹ muốn mình vừa là mẹ vừa là cha, muốn bù đắp bằng tất cả tình yêu và vật chất.
mẫu tử

… Hai mươi tuổi, người con út dở dang đường học vấn, kết hôn sớm. Người mẹ vui mừng vì thấy con tìm được hạnh phúc lứa đôi. Người mẹ cầu mong con mình có cuộc sống tốt hơn khi ở cùng với mình. Vợ chồng người con út giỏi làm ăn, tậu được nhà cao cửa rộng, con cái “đủ nếp đủ tẻ” nhưng sự suy nghĩ về người mẹ càng ít hơn. 

Thời gian trôi qua, mái tóc người mẹ đã điểm bạc. Các con của bà đã trưởng thành, như đàn chim rời tổ đi hết. Trái tim người mẹ già vẫn dành hết tình thương cho người con út. Bà vẫn xem cậu ấy như ngày còn bé. Người mẹ vẫn sẵn sàng đổ máu vì con như khi xưa con sốt cao động kinh. Ngôi nhà của bà vẫn vắng bóng người con út. Vợ chồng họ không đến thăm nom bà nhưng bà vẫn tha thứ. Người con út ngày càng thành đạt, rất giàu có. Người mẹ nghèo vẫn âm thầm dõi theo đứa con út... 

… Riêng tôi- người biết câu chuyện này- tôi rất sợ đoạn kết của nó. Tôi sợ cái ngày tuổi tác cướp đi người mẹ. Người con ấy không còn tìm được bóng mát yêu thương. Không còn nhìn thấy một đại dương, một mặt trời riêng của mình nữa. Có gì to lớn hơn tình mẹ dành cho con, không một ngôn từ nào đủ khen ngợi sự hy sinh của mẹ. Vậy tại sao chúng ta không trân trọng, yêu thương mẹ khi báu vật chưa mất đi vĩnh viễn…

  • Hải Triều

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

back to top