Mẹ ơi tỉnh dậy đi!
2014-08-08 01:08
Tác giả: Ziken
Tỉnh dậy đi, nghe con nói một lời.
Đừng im lặng mãi, tim con đau thắt lắm.
Mẹ dậy đi! Sao lại nằm ở đó, nơi mé đường ướt đẫm.
Máu loang dài nhuộm đỏ cả một khoảng trời đau thương.
Mẹ cứ nằm như thế, thì ai sẽ đưa con đến trường.
Sương mùa này dày lắm, dậy đưa con đến trường rồi về nhà, kẻo lạnh, kẻo lạnh.mẹ ơi!
Cô, chú ơi! Giúp con lay mẹ với.
Sao mẹ nằm bất động mãi giữa biển người mênh mông?
Phải làm sao để vòng tay gầy đủ rộng.
Để con được ôm mẹ vào lòng cho hơi ấm lan ra.
Anh, chị ơi! Sao cứ nâng người mẹ lên rồi đột nhiên lại ngã?
Mẹ của em không thể đứng được nữa hay sao?
Mẹ ơi. mẹ ơi! Có lẽ nào?
Có lẽ nào? Từ giây phút này con trở thành một đứa trẻ mồ côi?
Năm con lên hai, ba đã theo bà về nơi bóng tối.
Rồi giờ đây, lối nhỏ thiên đường dẫn bước mẹ ra đi.
Phải làm gì đây trước thảm cảnh chia ly.
Con chỉ biết khóc, con tim yêu vụn vỡ.
Mẹ mở mắt, nhưng sao tim ngừng thở?
Giọt nước mắt lăn dài như xoáy mãi vào tim can.
Bác sĩ bảo con về quấn khăn tang.
Bảo con vào phòng nhìn Người lần sau cuối.
Đôi chân bước trong cô đơn lầm lủi.
Trái đất này sụp đổ trước những hờn tủi, đớn đau.
Đôi mắt biếc khẽ nhìn mẹ thật lâu.
Rồi nức nở thốt lên câu : Từ biệt!.
Mẹ đi rồi! Sẽ chẳng còn được nghe tiếng ru à ơi giữa dòng sông xanh biếc
Chẳng còn tiếng cười với tha thiết yêu thương.
Chẳng còn ai đưa đón con trong những buổi đến trường
Và con đường về nhà mình chẳng còn in dấu vết chân Người. Mẹ ơi!.
Những ngọn gió loay hoay mãi phía cuối trời
Giờ bỗng chốc rủ nhau về gối đầu lên nhịp thở
Đêm thao thức con giật mình trăn trở.
Có tiếng bước chân về bỡ ngỡ giữa trời mưa.
Mẹ ơi! Mẹ về phải không? Để con ra mở cửa.
• Ziken
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đắng cay
Em biết ngày xuân hoa có bay Nắng đẹp lung linh tình lại say Xuân là ngọn gió mang hơi ấm Ghét ngọt ngào anh uống đời vui
Bước sang tuổi 35, tôi thấy vấn đề nan giải nhất trong đời là tìm được SỞ THÍCH riêng: Bảo sao bản thân tẻ nhạt, tầm nhìn hạn hẹp!
Việc bạn hiểu rõ chính mình, có thú vui, có sở thích sẽ giúp bạn trở nên quyến rũ, thú vị hơn!
"Em không thích môn Văn"
Một số bạn trong lớp trố mắt nhìn tôi đây bất ngờ, số khác thì không nhịn được kẽ cười. Cô cũng có chút bất ngờ. Tôi nhận thấy rằng: “Đời mình toi rồi”. Ai lại đi nói ghét môn văn ngay trước mặt giáo viên dạy văn cơ chứ.
Hạnh phúc khi là chính mình
Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.
Ánh Trăng
Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai
Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình
Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.
Tháng năm hướng về một người
Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.
Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?
Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!
Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)
Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.
20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra
Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?