Khi ta nhớ về người đã khuất
2011-03-14 17:34
Tác giả:
Blog Việt
Đã rất lâu rồi, rất lâu rồi hình ảnh của ba trong con ùa về dồn dập như vậy. Nhớ ba da diết, thèm được gọi “Ba ơi!’ quá! Ba! Ba ơi! Con nhớ ba! Nhớ nhiều lắm! Lần này thì sắp tới sinh nhật của con rồi ba à! Sau đó vài hôm là ngày giỗ của ba. Năm nào cũng thế, ngày sinh theo dương lịch của con cứ có trước hoặc sau giỗ ba vài buổi, chúng cứ đưởi bắt nhau suốt 10 năm rồi ba nhỉ?
Con nhớ trong một cuốn sách người ta nói rằng nếu mình đang nhớ về người đã khuất thì họ sẽ đứng ngay bên cạnh và con tin như vậy. Nhưng sao họ không được hiện hữu trước mặt mình ba nhỉ? Giống như ba con mình sao không thể chạm được vào nhau lúc này? Hay ba không muốn con sợ? Con lại khóc rồi ba ơi! Lúc đó, khi lần đầu tiên được gặp lại ba sau gần 5 năm, con đã khóc; khóc vì sự tiều tụy của ba, khóc vì con bệnh đáng ghét ấy làm ba đau đớn… Ba khẽ trách “Con gái lớn rồi, ai lại khóc?” Con biết, nhưng con không làm được và cho đến bây giờ con cũng không thể làm được điều đó ba ạ! Cứ những lần vấp ngã con lại khóc, những lần chứng kiến cảnh mẹ buồn con càng khóc và cả những lần nhớ về ba nữa…
Giá như, giá như mà ba đừng trở về thì cho đến bây giờ con vẫn còn có chút hy vọng về ba. Nếu ba đã về rồi thì phải ở với chúng con và mẹ chứ, sao lại bỏ gia đình mà đi, lần này là đi mãi mãi… mãi mãi…mất hy vọng về ba mãi mãi…
Ba may mắn hơn con, vì được làm chồng của mẹ đến gần 19 năm, được làm ba của chúng con gần 18 năm. Còn con? Con chỉ được làm con của ba có 13 năm thôi, nhưng cũng chẳng trọn vẹn nữa. trong 13 năm đó, ba đi mất 5 năm rồi, vậy là còn 8 năm. Trong thời gian đó đã có bao nhiêu năm con cảm nhận được ý nghĩa của tình cảm cha con, biết nhớ ba?
Ảnh minh họa
Hình ảnh của ba trong con ít quá! Nhưng sao nó cứ ùa về làm con đau lắm ba ơi! Con chỉ nhớ mờ mờ cảnh lúc con nhờ ba cắt hình bông hoa để nộp cho cô giáo, con nhớ bông hoa đó đẹp lắm, nó có màu vàng, cánh dài và cong đều, rồi ba còn cắt cả lá và thân hoa cho con nữa. Bông hoa đó được điểm 10 ba ạ! Lớp chỉ có 2 người được 10 thôi, nên con tự hào lắm! Sao lúc đó và cho đến bây giờ con nhớ rõ về bông hoa ấy thế mà không nhớ gì về khuôn mặt của ba? Giá mà con biết mình chỉ còn rất ít thời gian để lưu giữ hình ảnh về ba thôi thì con đã không thèm để mắt tới bông hoa đó rồi. Con nhớ cảnh ba và chị đến trường đưa con về để đón sinh nhật lần thứ 8. Con nhớ là có hôm đang xem hoạt hình hay như thế mà bất ngờ bị ba tháo kính ra rồi mang đi mà không nói với con lời nào… Lúc đó, con chỉ biết trách ba, và òa khóc vì không để con xem phim chứ chẳng hiểu rằng ba đi lau kính cho con được thấy rõ hơn.
Rồi từ đó, ba đi, đi tận 5 năm mà vẫn chưa chịu về cho đến khi mẹ đi tìm. Con nhớ cảnh, anh chạy lên trường đợi hai chị em vì sốt ruột muốn báo tin là ba đã về, con và chị lúc ấy chẳng ai dám tin. Con nhớ được cảnh mẹ gội đầu cho ba, nhớ cảnh ba rên nhẹ vì cơn đau hành hạ, nhớ cả lúc con muốn lại gần để hát cho ba nghe nhưng chỉ hát ở một khác để nó vọng vào nhà vì xấu hỗ với ba. Con cũng nhớ cả cảnh ba ăn canh bà Nội nấu vì đã ngán cháo, rồi ba nói với mẹ “Ngon hơn cháo em nấu cho anh”. Nhớ cảnh chúng con bắt gặp ba thơm vào má của mẹ, lúc mẹ bỏ màn cho ba ngủ rồi cả 3 chị em reo lên vì hạnh phúc. Con nhớ những lần ba nôn ra máu, nhớ trong giờ học anh gọi về gặp ba lần cuối trong nước mắt rưng rưng...
Nhớ lắm ba ơi! Nhớ lắm!
- Gửi từ email Hoài Hạnh - hoaihanh0@
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.