Khi nào thì con gái quyết định không thèm trang điểm nữa?
2020-04-16 01:20
Tác giả:
Vì lười, vì thấy không cần thiết, vì thấy quá tốn tiền,... tất cả đều có thể là lý do để hội con gái từ bỏ lớp trang điểm của mình.
***
Ngày nay trang điểm là một công đoạn không thể thiếu của hội con gái. Đi làm chắc chắn trang điểm, đi học sương sương vài lớp, đi quẩy thì lại càng phải lồng lộn,... ít nhất cũng phải quẹt cái son cho đỡ nhợt nhạt.
Nhưng có bao giờ con gái nghĩ đến việc sẽ từ bỏ việc trang điểm không? Nếu có, hãy xem lý do của mình có giống với những cô nàng này không nhé!
1. Còn khi nào nữa chứ... 8 giờ rưỡi dậy đi làm quay sang nhìn đồng hồ đã thấy 8 giờ kém mười mất rồi.
2. Có một lần em trai bị ốm, sáng sớm dậy tôi không thèm rửa mặt, mặc bộ đồ ở nhà mẹ mua cho, đầu tóc bù xù đi vào siêu thị. Thế xong gặp một bác gái cũng mặc pijama hoa hòe các thứ, nhìn thấy tôi chắc nảy sinh cảm giác cùng hệ mặt trời thế là vô cùng hào hứng vừa đẩy xe mua đồ vừa nói chuyện với tôi. Từ mẹo đi siêu thị mua đồ thế nào cho hiệu quả tối đa đến mẹo trị trẻ ho khan tại nhà, rồi cách tiết kiệm điện nước khi xài máy giặt đến chuyện tiền lương của chồng. Tất tần tật những câu chuyện mà một cô gái hay trang điểm, xỏ cao gót và mặc váy như tôi mãi chưa thể hiểu hết được.
Thi thoảng tôi vẫn nhớ về buổi sáng hôm đó thật thú vị, bỏ đi lớp trang điểm và dáng vẻ cố gắng tỏ ra hoàn hảo mỗi ngày, trở thành một cô gái bình thường trải nghiệm những điều bình thường, sinh động mà tràn đầy sức sống.
3. Là khi tôi chợt nhận ra, tôi trang điểm cho hợp với quy luật của xã hội thôi chứ từ sâu trong đáy lòng, tôi thấy rất mệt mỏi với quá trình này.
4. Chỉ một câu thôi: Tôi lười quá rồi!!!
5. Do phải nuôi thú cưng rồi. Thoa son xong thì không thể tùy tiện đè bọn nó ra hôn. Kem nền, highlighter, mascara, má hồng các thứ, nếu mèo nhà tôi muốn liếm mặt thì biết làm sao đây? Chưa kể, tiền mua một lọ kem nền, một cây son high-end, một cây mascara đủ để mua cả đống đồ ăn ngon cho nó trong mấy tháng lận đó.
6. Thấy hơi phiền thôi, buổi sáng loay hoay cả tiếng đồng hồ thôi thà ngủ nướng còn hay hơn.
7. Vì sao ư? Vì trang điểm xong còn xấu hơn bình thường gấp 10 lần, người xung quanh không ai khen cũng chẳng ai quan tâm. Tội gì làm khổ mình, nhở?
8. Để có thể dễ khóc bù lu bù loa, dễ cười ngoác mồm, dễ vỗ vỗ mặt tự kỉ, dễ dụi mắt nữa.
9. Là do ám ảnh tuổi thơ bố mẹ để lại, từ sau khi nhìn thấy bức ảnh này tôi quyết định cả đời cũng không trang điểm nữa.
11. Là khi đau khổ ngồi húp mì ăn liền và chợt nhận ra, một nửa tháng lương của mình đều đang đắp lên mặt.
12. Còn gì đau đớn hơn... Tôi, 19 tuổi - mỗi lần tôi trang điểm kì công lồng lộn xinh đẹp mấy tiếng đồng hồ sau, vặc váy đi cao gót vào gặp bé gái nhà hàng xóm, lúc nào nó cũng bảo "Chào cô ạ". Nhưng hôm nào để mặt mộc, cột tóc sơ sài ra cửa thôi con bé cũng vui vẻ gọi "Chị ơi".
13. Có lần giả bộ làm nũng, dụi dụi đầu vào ngực bạn trai. Đang chuẩn bị hôn nhau, anh ấy vẻ mặt ngơ ngác nhìn chiếc áo len màu đen của mình lốm đốm thêm mấy mảng phấn trắng và highlighter. Tôi đang làm mặt dễ thương chuyển sang xấu hổ luôn. Anh ấy phủi phủi cả 5 phút đồng hồ cũng không sạch được, thế là nựng mặt tôi bảo:
- Thôi không sao, đồ trang điểm của em đắt tiền lắm mà, xem như anh được hời vậy.
- Nhưng anh à, cái áo len này em mua cho anh còn đắt hơn đấy, tiền đi giặt ủi cho nó sạch cũng đắt lắm đấy! Trang điểm gì nữa, dẹp!
Từ đó về sau... Mỗi lần gặp anh ấy tôi đều để mặt mộc cho tiện việc làm nũng.
14. Đi bệnh viện, bác sĩ vừa khám vừa bảo: "Ôi trời ơi chú chưa bao giờ thấy ai có đôi mắt đen kì lạ như cháu luôn đấy!". Thưa chú, đấy là len giãn tròng và kẻ mắt, kẻ mắt đấy ạ!
15. Người yêu bảo, tôi không cần trang điểm đâu, vì anh ấy yêu quý tâm hồn tôi hơn cả. Đằng nào cũng bên nhau đến răng long đầu bạc, nhìn nếp nhăn trên mắt mỗi ngày cũng thành quen thôi, cần gì phải che?
16. Uống nước thì lem son ra cốc, nằm ngủ thì dây lớp trang điểm ra gối, định dụi mắt lại sợ trông như dọa ma người ta. Tôi không muốn trang điểm nữa huhu nhưng đống mỹ phẩm bạc triệu ở nhà phải làm sao đây...
17. Do tính tình dở hơi, kiểu người ta nói đông thì tôi phải làm tây. Xung quanh mọi người cứ bảo, phải học trang điểm đi thì sau này mới ra đời được, mới có bạn trai được, mới thuận buồm xuôi gió trong mọi việc được.
Tôi nghe chướng tai, thế là quyết định: KHÔNG BAO GIỜ TRANG ĐIỂM!
Theo Tri thức trẻ
Ảnh: Kenh14
Mời xem thêm chương trình:
Cô gái nhỏ của tôi, em đừng khóc nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.