Phát thanh xúc cảm của bạn !

Kết thúc một chữ tình

2014-05-30 12:33

Tác giả:


Blog Family - Ngoài đường nắng đã lên, xe cộ tấp nập. Người bộ đội xốc lại chiếc ba lô sau lưng cho gọn lại, kêu một chiếc xe ôm đang đậu gần đấy. Anh còn phải về đơn vị sớm. Cô gái dắt xe ra khỏi cổng, băng qua bên đường nơi có một người đàn ông đang chờ…

***
Tại Tòa án nhân dân quận X, phòng xử án hôn nhân…

6 giờ sáng…Trên chiếc ghế dài bằng gỗ cũ kỹ, người ta thấy một người đàn ông mặc đồ bộ đội ngồi chờ. Nét mặt người ấy thanh thản, màu áo lính trông có vẻ còn mới…

6 giờ 30 phút…Người đàn ông bước ra sân, châm điếu thuốc. Anh đang nghĩ trong đầu: Sài Gòn đẹp! Không hoang vắng như nơi anh đang đóng quân. Ở đó chỉ có bông kê, cỏ Mỹ… úa vàng giữa những vòng rào kẽm gai gỉ sét. Những đường mòn đất đỏ, thi thoảng mới có bóng người…Một tiểu đoàn gần một trăm đàn ông, một màu áo, một nhiệm vụ… Không ai có gì hơn để ganh tỵ. Chẳng có thời gian rảnh để suy nghĩ viển vông, chẳng tham vọng vật chất…

7 giờ sáng…Từ ngoài cổng, một cô gái lái chiếc xe đời mới vào tận chỗ đậu xe. Mùi nước hoa đắt tiền bay thoảng theo gió, bù cho mùi khét nắng của áo lính. Người đàn ông đưa mắt nhìn theo, không vui không buồn…Anh đang chất vấn chính mình: Có phải đây là người một thời anh đã yêu? Mà nói đúng hơn vì anh tưởng đó là tình yêu? Từ một cô nữ sinh chân chất, gia cảnh nghèo, gặp rồi quen anh sau vài năm trong trường học. Ra đời, tiếp tục yêu, kết hôn và cùng xây dựng gia đình. Chất keo của cuộc tình ấy là “Tiền”, nên khi nó đội nón ra đi thì “Tình” cũng dần chết theo.

kết thúc một chữ tình

Anh thi hành nghĩa vụ quân sự, thời cơ tốt cho một sự chia tay. Đến rồi đi vẫn trong sự êm đẹp…Không bạo hành, không phân chia, không con cái vì hôn nhân ngắn ngủi quá.

Anh bỏ chiếc đầu lọc của điếu thuốc hút tàn vào sọt rác. Sao anh thấy tâm trạng mình hôm nay bình thản lạ lùng. Đêm qua anh còn suy nghĩ rất nhiều. Cuốn phim ký ức buồn, vui chầm chậm quay về. Anh thức trắng…Anh tự hỏi: Ai có lỗi ? Rồi anh nhận ra đời có nhiều ngã rẽ. Mỗi người chúng ta rất nhiều lần bị đứng trước quyết định: kiên trì bước trên con đường đã chọn hay quay lưng? Tình yêu thật sự sẽ chỉ cho ta lựa chon chính xác nhất

8 giờ sáng… Hai người từng là vợ, là chồng ký vào “Biên bản thuận tình ly hôn”. Giải thoát cho nhau để sống cho đúng cuộc sống mình mong muốn! Níu kéo chỉ làm dài thêm những mâu thuẫn, những hố sâu khi hai người không còn nhìn cùng về một hướng.

Người đàn ông mặc áo lính đưa tay chào cô gái rất chưng diện, Phiên xử của họ yên tĩnh nhất, không kể tội nhau, tranh giành tốt đẹp, lợi lộc về phần mình. Họ đều nói với thẩm phán: “ Không xin hòa giải, đồng ý ly hôn…”

Ngoài đường nắng đã lên, xe cộ tấp nập. Người bộ đội xốc lại chiếc ba lô sau lưng cho gọn lại, kêu một chiếc xe ôm đang đậu gần đấy. Anh còn phải về đơn vị sớm. Cô gái dắt xe ra khỏi cổng, băng qua bên đường nơi có một người đàn ông đang chờ…

•    Hải Triều


Tớ từng thích cậu như thế đấy!

MỜI BẠN TRUY CẬP VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỐN SÁCH MỚI NHẤT CHO MÙA HÈ 2014

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

back to top