Hãy cho mẹ thêm dũng cảm con nhé
2016-03-10 01:00
Tác giả:
Tôi đưa tay, xoa ở phần bụng còn phẳng lỳ, nhắm mắt đau đớn.
Xấu hổ.
Đau khổ rất nhiều.
Hàng mi dài khẽ run run, cố ngăn dòng nước mắt nóng hổi đang trực trào ra. Đó là con của tôi, là máu thịt của tôi, nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác.
Tôi còn trẻ, còn chưa lập ra đình, còn chưa có một cuộc sống ổn định. Rồi mọi người sẽ đàm tiếu dị nghị những gì? Gia đình tôi, mọi người sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt nào đây? Gia đình tôi là gia đình nhà giáo có tiếng trong vùng. Tôi không thể ích kỷ mà bỏ qua danh dự của cả nhà.
Chỉ trách tôi dại khờ, 36 tuổi vẫn còn dại khờ. Sau mối tình đầu tan vỡ, tôi cuộn mình, chẳng dám mở lòng ra đón nhận tình yêu mới. Cuộc sống của tôi vẫn cô đơn và nhàm chán như thế, cho đến khi gặp anh. Là vẻ ngoài đứng đắn, lịch lãm, chín chắn của người đàn ông đứng tuổi thu hút tôi. Người ta là người đàn ông đã có gia đình, có vợ, có con. Tôi tin những gì anh nói, tin rằng gia đình anh không hạnh phúc, tin rằng anh rất yêu tôi.
Thế là tôi lao vào cuộc tình không lối thoát, không danh, không phận, nhưng tôi chấp nhận hết. Mắt của tôi chỉ còn nhìn thấy anh, tai của tôi chỉ nghe lời thủ thỉ của anh. Tôi cần một bờ vai để chia sẻ, cần một người để dựa vào lúc mệt mỏi, cần một người đàn ông dỗ dành, chiều chuộng và yêu thương. Anh đáp ứng được tất cả. Bởi vậy, biết đi ngược lại với lẽ thường mà tôi vẫn không dừng lại.
Tôi tin những lời anh hứa về một đám cưới không xa, về ngày anh ly hôn vợ, về ngày chúng tôi hạnh phúc bên nhau. Mọi người biết được đều trách mắng tôi sao lại phá vỡ hạnh phúc người khác, rằng sao tôi lại làm trái đạo đức lương tâm của một người giáo viên.
Thế nhưng tôi đánh đổi tất cả cũng chẳng giữ được anh. Gia đình anh vẫn yên ấm, hạnh phúc trong những ngày tôi hoang mang đau khổ.
Với tôi thế là quá đủ. Hai lần yêu, hai mối tình tha thiết, nhưng rồi người ta cũng bỏ đi, tình yêu của tôi chưa đủ lớn để níu giữ người, hay chăng đó chỉ là tình yêu từ phía tôi.
Nuốt nước mắt vào trong, lạnh lẽo, đơn độc. Cảm giác tội lỗi bao trùm. Tôi hít một hơi dài đưa ra quyết định.
“Con ơi, tha lỗi cho mẹ. Mẹ không xứng là mẹ của con.”
Tôi nắm chặt túi xách trong tay, mệt mỏi dựa vào giường, tự an ủi bản thân. Có thể hôm nay tôi đã đưa ra quyết định sai, nhưng tôi không hối hận. Vì tôi còn có con của mình bên cạnh. Tôi khẽ chạm tay vào bụng, cảm nhận sinh linh bé bỏng trong mình, thủ thỉ:
“Con của mẹ! Mẹ chẳng đủ tàn nhẫn để bỏ con, hãy cho mẹ dũng cảm để nuôi con nhé. Mẹ, không phải là người mẹ tốt nhưng mẹ sẽ làm tất cả những gì có thể để nuôi con khôn lớn. Tin ở mẹ nha con.”
© Xuân Tình – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Với con mẹ quan trọng nhất
Lắng nghe Cafe Radio - Với con mẹ quan trọng nhất
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân