Hạnh phúc là…
2014-06-16 00:15
Tác giả:
Blog Family - Với nó hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi, đơn giản vậy thôi, và nó biết để cho nó có được có cái hạnh phúc đơn giản như vậy bố mẹ cũng như bản thân nó cũng đã phải cố gắng rất nhiều.
Khi lớn lên trong môn giáo dục công dân cô giáo đã dạy cho nó biết thế nào là hạnh phúc. Và nó cũng có định nghĩa hạnh phúc của riêng mình, hạnh phúc của nó rất đơn giản:
Là ánh mắt tự hào của mẹ khi nghe tin nó đỗ vào trường cấp 3 mà cả gia đình mong muốn.
Là khi đi thi đại học nó làm bài không tốt, nó khóc bố đã ôm nó vào lòng và thì thầm “ nếu không đỗ thì năm sau bố con ta lại đi thi” khoảnh khắc đó với nó chợt mọi thứ tan biến hết chỉ còn lại sự bình yên và nó biết nó vẫn còn có thể.
Là nụ cười rạng rỡ của bố khi nó nhận được giấy báo đỗ đại học, nó có cảm giác chưa bao giờ nụ cười của bố rạng rỡ đến như vậy.
Là những lời hỏi han ân cần của mẹ khi năm đầu nó đi học xa nhà, mẹ sợ nó không ăn được cơm người khác nấu nên ngày nào mẹ cũng gọi điện hỏi: hôm nay có ăn được không con?

Là những lần bố đi làm qua trường nó, mang đồ và tiền học lên cho, khi đã đưa hết mọi thứ mẹ chuẩn bị, bố lại rút vì đưa thêm cho nó dăm ba trăm và nói: bố cho thêm mua gì thì mua nhưng không được nói với mẹ đâu nhé, với nhiều người số tiền đó chẳng là gì nhưng với nó không gì có thể đổi lại được vì nhà nó cũng chẳng có điều kiện, nó biết đó là số tiền mẹ đưa bố để đi xe và phòng những lúc cần khi làm xa nhà vậy mà bố còn bớt ra cho nó, những lúc như thế mắt nó lại đỏ hoe. Còn gì hạnh phúc hơn khi được yêu thương như vậy.
Là khi nó thất vọng về kết quả học tập, lần đầu tiên nó thấy bản thân mình thật tồi tệ, thì nhận được tin nhắn của bố: cố lên con gái của bố, bố tin con làm được mà. Những từ trong tin nhắn có chữ còn sai chính tả vì bố không quen nhắn tin nhưng nó vẫn hiểu và nó biết nó cần phải làm gì.
Là khi nó ra trường chưa xin được việc làm, nó lo lắng chán nản thì bố lại bảo: tại con ra trường đang lúc kinh tế khó khăn nên cơ hội chưa đến thôi, cứ bình tĩnh con ạ. Những lời nói đó làm nó thấy ấm lòng và bình yên đến lạ.
Khi nó tìm được việc, đi làm thì bố gọi điện bảo: công việc có vất vả không con? Nếu vất vả thì về nhà tìm việc khác con ạ. Mắt nó lại đỏ hoe vì câu nói đó, nó chưa bao giờ nghe thấy bố mẹ kêu vất vả mặc dù công việc của nhà nông phải dãi nắng dầm sương thế mà bố mẹ lại lo nó vất vả. Đúng là chẳng ai thương con bằng bố mẹ.
Nó đi làm lương chưa cao nhưng cũng đủ để lo cho cuộc sống của nó, bố lại bảo: “Con có đủ tiền chi tiêu không? Nếu không đủ thì mỗi tháng bố cho thêm một ít mà tiêu đừng tiết kiệm quá con ạ”. Bố mẹ nó ở nhà ăn cơm rau, quần áo mới cũng chẳng dám mua mà vẫn luôn sợ con mình không đầy đủ.
Bố mẹ nó chỉ là nông dân chẳng phải là ông nọ, bà kia cũng chẳng có tiền để lo cho nó có được công việc an nhàn như bạn bè nó nhưng với nó bấy nhiêu đã là quá đủ quá hạnh phúc rồi! Và giờ đây hạnh phúc nhất với nó đó là khi mệt mỏi được trở về với mái ấm gia đình, được quây quần bên mâm cơm có đầy đủ bố mẹ. Bỏ lại những xô bồ của cuộc sống chỉ còn lại bình yên và ấm áp.
Với nó hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi, đơn giản vậy thôi, và nó biết để cho nó có được có cái hạnh phúc đơn giản như vậy bố mẹ cũng như bản thân nó cũng đã phải cố gắng rất nhiều. Hay như Các Mác đã từng nói “Hạnh phúc là đấu tranh”.
• Bùi Thị Lan Hương
P/s: Đọc được nội dung của cuộc thi, chợt những ký ức của mình chợt ùa về nên mình đã viết bài dự thi này, đây là cảm xúc của bản thân mình. Mình viết ra đây là muốn chia sẻ cùng mọi người, đôi khi hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi đơn giản, nó chẳng phải cái gì đó quá cao xa để mà ta cứ phải kiếm tìm, bạn chỉ cần ngoái lại hoặc nhìn xung quanh là bạn có thể nhận thấy nó đang ở rất gần mình.
Xin cám ơn Blog việt đã cho mình được chia sẻ cảm xúc cả bản thân.

MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.
Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Người bạn cùng bàn năm ấy
Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.
Vị khách ghé thăm
Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.
Đánh mất “em” ở tuổi lên mười
Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.
Yêu thương gửi bố
Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.
Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ
Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.


