Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc là…

2014-06-16 00:15

Tác giả:


Bài dự thi "Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn để lại bình luận cuối bài viết tại website hoặc like và chia sẻ lại link bài viết từ trang fanpage facebook.com/yeublogviet

Blog Family - Với nó hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi, đơn giản vậy thôi, và nó biết để cho nó có được có cái hạnh phúc đơn giản như vậy bố mẹ cũng như bản thân nó cũng đã phải cố gắng rất nhiều.


***

Khi còn nhỏ lúc xem phim nó vẫn thường nghe người ta nhắc tới 2 từ “hạnh phúc” nhưng lúc đó nó còn quá nhỏ để hiểu ý nghĩa của 2 từ đó. Lần đầu tiên nó biết “hạnh phúc” là gì, đó là lúc 5 tuổi nó nghe anh bảo gia đình em thật hạnh phúc, nó khi đó ngây ngô hỏi lại “sao lại như vậy hả anh?”. Vậy là người anh 6 tuổi giải thích cho đứa em 5 tuổi rằng: đó là vì anh không thấy bố mẹ em cãi nhau bao giờ, là anh không thấy em bị bố mẹ mắng. Cứ như vậy trong suy nghĩ non nớt của đứa trẻ 5 tuổi là nó khi đó thì ra hạnh phúc đơn giản như vậy.

Khi lớn lên trong môn giáo dục công dân cô giáo đã dạy cho nó biết thế nào là hạnh phúc. Và nó cũng có định nghĩa hạnh phúc của riêng mình, hạnh phúc của nó rất đơn giản:

Là ánh mắt tự hào của mẹ khi nghe tin nó đỗ vào trường cấp 3 mà cả gia đình mong muốn.

Là khi đi thi đại học nó làm bài không tốt, nó khóc bố đã ôm nó vào lòng và thì thầm “ nếu không đỗ thì năm sau bố con ta lại đi thi” khoảnh khắc đó với nó chợt mọi thứ tan biến hết chỉ còn lại sự bình yên và nó biết nó vẫn còn có thể.

Là nụ cười rạng rỡ của bố khi nó nhận được giấy báo đỗ đại học, nó có cảm giác chưa bao giờ nụ cười của bố rạng rỡ đến như vậy.

Là những lời hỏi han ân cần của mẹ khi năm đầu nó đi học xa nhà, mẹ sợ nó không ăn được cơm người khác nấu nên ngày nào mẹ cũng gọi điện hỏi: hôm nay có ăn được không con?

Hạnh phúc là

Là những lần bố đi làm qua trường nó, mang đồ và tiền học lên cho, khi đã đưa hết mọi thứ mẹ chuẩn bị, bố lại rút vì đưa thêm cho nó dăm ba trăm và nói: bố cho thêm mua gì thì mua nhưng không được nói với mẹ đâu nhé, với nhiều người số tiền đó chẳng là gì nhưng với nó không gì có thể đổi lại được vì nhà nó cũng chẳng có điều kiện, nó biết đó là số tiền mẹ đưa bố để đi xe và phòng những lúc cần khi làm xa nhà vậy mà bố còn bớt ra cho nó, những lúc như thế mắt nó lại đỏ hoe. Còn gì hạnh phúc hơn khi được yêu thương như vậy.

Là khi nó thất vọng về kết quả học tập, lần đầu tiên nó thấy bản thân mình thật tồi tệ, thì nhận được tin nhắn của bố: cố lên con gái của bố, bố tin con làm được mà. Những từ trong tin nhắn có chữ còn sai chính tả vì bố không quen nhắn tin nhưng nó vẫn hiểu và nó biết nó cần phải làm gì.

Là khi nó ra trường chưa xin được việc làm, nó lo lắng chán nản thì bố lại bảo: tại con ra trường đang lúc kinh tế khó khăn nên cơ hội chưa đến thôi, cứ bình tĩnh con ạ. Những lời nói đó làm nó thấy ấm lòng và bình yên đến lạ.

Khi nó tìm được việc, đi làm thì bố gọi điện bảo: công việc có vất vả không con? Nếu vất vả thì về nhà tìm việc khác con ạ. Mắt nó lại đỏ hoe vì câu nói đó, nó chưa bao giờ nghe thấy bố mẹ kêu vất vả mặc dù công việc của nhà nông phải dãi nắng dầm sương thế mà bố mẹ lại lo nó vất vả. Đúng là chẳng ai thương con bằng bố mẹ.

Nó đi làm lương chưa cao nhưng cũng đủ để lo cho cuộc sống của nó, bố lại bảo: “Con có đủ tiền chi tiêu không? Nếu không đủ thì mỗi tháng bố cho thêm một ít mà tiêu đừng tiết kiệm quá con ạ”. Bố mẹ nó ở nhà ăn cơm rau, quần áo mới cũng chẳng dám mua mà vẫn luôn sợ con mình không đầy đủ.

Bố mẹ nó chỉ là nông dân chẳng phải là ông nọ, bà kia cũng chẳng có tiền để lo cho nó có được công việc an nhàn như bạn bè nó nhưng với nó bấy nhiêu đã là quá đủ quá hạnh phúc rồi! Và giờ đây hạnh phúc nhất với nó đó là khi mệt mỏi được trở về với mái ấm gia đình, được quây quần bên mâm cơm có đầy đủ bố mẹ. Bỏ lại những xô bồ của cuộc sống chỉ còn lại bình yên và ấm áp.

Với nó hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi, đơn giản vậy thôi, và nó biết để cho nó có được có cái hạnh phúc đơn giản như vậy bố mẹ cũng như bản thân nó cũng đã phải cố gắng rất nhiều. Hay như Các Mác đã từng nói “Hạnh phúc là đấu tranh”.

•    Bùi Thị Lan Hương

P/s: Đọc được nội dung của cuộc thi, chợt những ký ức của mình chợt ùa về nên mình đã viết bài dự thi này, đây là cảm xúc của bản thân mình. Mình viết ra đây là muốn chia sẻ cùng mọi người, đôi khi hạnh phúc là cái gì đó rất gần gũi đơn giản, nó chẳng phải cái gì đó quá cao xa để mà ta cứ phải kiếm tìm, bạn chỉ cần ngoái lại hoặc nhìn xung quanh là bạn có thể nhận thấy nó đang ở rất gần mình.
Xin cám ơn Blog việt đã cho mình được chia sẻ cảm xúc cả bản thân.


VIẾT ĐỂ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC, LAN TỎA HẠNH PHÚC VÀ NHẬN NHỮNG GIẢI THƯỞNG HẠNH PHÚC! 



MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

back to top