Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi ông nội của con

2013-08-28 08:46

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Ông nội kính yêu của con!

Mọi người thường nói với con rằng: “Mày giống ông nhất nhà đấy con ạ”, lúc nhỏ con chưa hiểu chuyện thấy mọi người nói vậy chỉ biết mỉm cười. Đến nay khi con đã 22 tuổi, cái tuổi của nhiệt huyết tuổi trẻ con mới hiểu thế nào là giống một người ông ạ. Nếu như bao đứa trẻ khác được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, thì con lại ngược lại hoàn toàn. Từ khi sinh ra cho đến nay con đã được ông bà chăm sóc ấy vậy mà đứa cháu yêu quí ấy vẫn chưa ngày nào nói được hai từ “yêu thương”. Có phải hai từ này rất khó nói hay con chưa dám nói phải không ông?

Con biết ông là người thương con nhất nhà, những ngày con chưa xa nhà mọi thứ từ việc ăn ở sinh hoạt trong gia đình ông đều là người chỉ bảo cho con. Điều con tự hào nhất là ông luôn động viên và giúp đỡ con trong học tập. Những đêm con thức làm bài không ngủ là con cũng biết rằng ở nơi căn phòng kia cũng có người luôn thao thức vì con. Đã có lúc con muốn buông xuôi tất cả nhưng ông đã là người tiếp thêm cho con nghị lực để vượt qua mọi thứ. Nhà nghèo không có tiền nuôi con ăn học ông đã phải đi quét rác để kiếm tiền ở cái tuổi 79, cái tuổi mà đáng lẽ ra ông đã phải được nghỉ ngơi.


Mỗi lần nhìn thấy ông ngày nắng cũng như ngày mưa phải lao động vất vả con lại cảm thấy như có ai đang cắt vào da thịt mình vậy, xót xa lắm. Tuy vậy nhưng con không bao giờ để ông biết cả, bởi con biết nếu ông thấy con suy nghĩ nhiều thì lòng ông cũng đau đớn không kém. Ông biết không những ngày làm cùng ông con học tập được nhiều thứ lắm ông ạ. Ông đừng nghĩ con sẽ phải khổ nhé. Con học được cách “lao động là vinh quang”, học được cách nhẫn nhịn. Bởi thế ai cũng khen con chăm chỉ mà ông. Ngày con vào đại học người vui nhất cũng là ông. Bởi con biết, tuy con là con gái nhưng ông vẫn mong con học hành thành đạt. Cuộc đời ông đã vất vả chính vì vậy ông cũng không muốn con cháu mình như vậy.


house

Hôm đấy là một ngày đẹp trời ông cháu mình vẫn phải đi làm đúng không ông. Trong lúc ấy chú đưa thư đã đưa cho ông giấy báo nhập học của con. Ông đã không dám mở ra đọc vì sợ đang làm nên bẩn tờ giấy, ông đã cố gắng xong việc sớm và về nhà để mở giấy ra đọc. Từ lớn đến giờ con chưa thấy ông khóc bao giờ, vậy mà khi cầm tờ giấy ấy trên tay ông đã khóc, giọt nước mắt của niềm hạnh phúc và lo lắng cứ thế tuôn rơi.


Trước đêm hôm con lên đường nhập học ông đã tặng con một quyển sổ và dặn con biết bao điều. Hai ông cháu đã nói chuyện rất nhiều, đến giờ con vẫn nhớ ông ạ. Ông thương con bởi vì cha mẹ không ở bên chăm sóc. Con lại là đứa sống nội tâm và nhạy cảm nhất nhà. Ai nói điều gì một chút là cũng khóc. Ông sợ nay mai ra sống nơi đất khách quê người không biết con có tự lo cho mình được không. Rồi ông lại kể chuyện những năm tết đã qua. Hơn ai hết con biết ông là người mong muốn có một bữa cơm gia đình nhất. Ông thường nói với con: “Chỉ mong tết này có mặt đông đủ cả nhà, có chết ông cũng nhắm mắt được rồi”. Con hiểu được tâm trạng của người về già cần con cháu bên cạnh đông đủ, nhưng ông cũng biết và không trách bố mẹ con. Vì cũng do hoàn cảnh gia đình mà vẫn chưa có ngày đoàn viên.


Ông dạy con nhiều điều khi xa nhà lắm, nói nhiều đến nỗi mà con ngủ lúc nào cũng không hay. Những ngày xa nhà đầu tiên con gọi điện về liên tục làm ông bà cứ tưởng con ở trên này xảy ra chuyện gì cũng lo lắng theo. Nhưng con gọi về chỉ là nhớ nhà thôi ông ạ. Vậy mà đã thấm thoát 4 năm trôi qua, giờ đây con đã bắt đầu đi làm rồi. Con mong sau này con sẽ giúp đỡ một phần nào cho gia đình mình. Ông hãy yên tâm ở con nhé!


Con yêu và nhớ ông nhiều!


Ai cũng có người thân để thương nhớ, nhưng nếu chúng ta không bày tỏ tình cảm của mình thì một ngày nào đấy có thể bạn sẽ không bày tỏ được. Chính vì vậy “Hãy yêu thương khi còn có thể” và hãy hành động ngay từ hôm nay bạn nhé.


•    Bài dự thi của Nguyệt Nguyễn - <nguyetnguyen0602@>




Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top