Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đừng nhìn em bằng đôi mắt của ngày cũ

2016-05-23 01:31

Tác giả:


blogradio.vn - Em chưa bao giờ mong chờ những ký ức xưa quay trở lại, và nếu cho em được lựa chọn, em sẽ vẫn là cô bé đứng sau lưng anh, nhìn anh cười để rồi trên đường về một mình, em đạp xe vội vã dưới cơn mưa mùa hạ chỉ để che giấu đi những giọt nước mắt lăn dài. Em đã từng yêu anh như yêu những cơn mưa mùa hạ. Và rồi em nhận ra, mưa cũng rất vô tình, đến rồi đi khi lòng người chưa kịp luyến lưu.

***



Nghe bài hát Đôi mắt màu xanh (Mỹ Tâm)

Tròn mười năm, để một cô gái mười bảy không còn xao xuyến khi nhìn vào đôi mắt cậu học trò năm xưa, để là một cô gái trưởng thành can đảm đứng trước anh cất lời mà chẳng chút ngại ngùng:

“Em đã từng yêu anh, bằng tình yêu đầu đời của trái tim trong veo như giọt sương ban sớm, nhưng chính anh đã làm tan chảy giọt sương ấy bằng ánh mắt lạnh lùng của mình”.

Quãng thời gian ấy đã đủ cho những rung động đầu đời phải không anh?

Mười năm qua, chưa một lần anh quay lại nhìn em, nhìn con đường chúng mình đã đi chung một thời áo trắng. Góc phố nhỏ em lén nhìn anh cùng cô bạn thân nói cười ríu rít, những mảnh giấy nhỏ anh kẹp vào trang vở, những cánh thư tay và tấm thiệp giáng sinh còn vang khúc nhạc trong đêm đông em được sưởi ấm bằng hơi ấm từ chiếc áo khoác giản dị của anh, những điều nhỏ nhặt ấy chỉ riêng mình em cất giữ.



Chúng mình ngày đó, ngây thơ và khờ dại biết bao. Em những tưởng mình được yêu thương, được che chở, em đã bắt đầu biết mơ mộng, biết soi gương chải tóc dài, biết cài những chiếc kẹp xinh xinh và ở lại đợi anh những chiều tan trường, chỉ đơn giản là nhìn ngắm trên giỏ xe đạp đóa bằng lăng tím anh hái trộm tặng em. Và một ngày, một ngày em vụn vỡ khi anh lẳng lặng bước chung đường về với cô bạn thân của em. Em chỉ biết đứng sau len lén nhìn, nhìn dáng anh nói cười để rồi những rung động đầu đời đó đã theo em suốt mười năm qua.

Mà anh còn vô tình hơn em tưởng, trong mười năm ấy, đã bao chuyện xảy ra giữa chúng ta. Em đã chọn cách im lặng, đứng sau lưng anh trong khi anh vội vàng bước đi trước, gây ra cho em biết bao niềm đau. Anh cùng lũ bạn chế nhạo em như một kẻ ngốc, đã cười nhạo đứa con gái tin vào ánh mắt lần đầu chạm nhau khi anh mượn em cuốn vở bài tập chỉ đơn giản kẹp tấm thiệp nhỏ, cành hoa xinh hay thanh sô cô la vị nho ngọt ngào. Anh chẳng thể tin đâu, nhưng đó là thanh sô cô la suy nhất em ăn trong ngày Valentine, mười năm rồi chưa bao giờ em ăn thanh sô cô la của ai khác. Có những điều ta giữ, mà chẳng biết giữ để làm gì? Em luôn là cô bé ngốc nghếch vậy thôi.

Ngày hôm nay, sau mười năm, anh bước qua bao con đường xa lạ, chắc anh đã biết mỏi mệt và một ngày dừng chân, anh bất chợt quay đầu nhìn lại tháng ngày xưa. Anh đối diện em, những ẩn ức của mười năm qua em dồn nén lại, đủ để anh hiểu, và để trái tim anh từng bị cô bạn thân của em cào nát được hàn gắn dù cho đã quá muộn màng. Lòng người luôn khó đoán định, chỉ riêng em vẫn tin rằng một ngày nào đó, anh nhìn lại phía em, anh nhận ra em. Nhưng giây phút này, em chỉ mong anh đừng nói nhừng lời ân hận, đừng nhìn em bằng ánh mắt của tháng năm đã rêu rong úa màu. Em không cần anh làm bất cứ điều gì bào chữa cho những tổn thương anh đã gây ra. Anh đã bỏ quên ánh mắt của em quá lâu rồi, trái tim em không còn dành cho anh bất kỳ điều ngọt ngào nào nữa.

Còn gì để nói giữa hai chúng ta? Tất cả đã hóa thành mây trời, thành mưa như cái tên dễ thương của anh, em chỉ giữ lại cái tên ấy như một kỷ niệm đẹp. Em chưa bao giờ mong chờ những ký ức xưa quay trở lại, và nếu cho em được lựa chọn, em sẽ vẫn là cô bé đứng sau lưng anh, nhìn anh cười để rồi trên đường về một mình, em đạp xe vội vã dưới cơn mưa mùa hạ chỉ để che giấu đi những giọt nước mắt lăn dài. Vũ, một cái tên thật duyên dáng, đáng yêu. Em vẫn yêu cái tên ấy, bằng tình yêu của tuổi mười bảy. Chuyện giữa hai ta, chỉ đơn giản vậy thôi.

Đừng nhìn em bằng đôi mắt của ngày cũ

Anh còn muốn nói với em nhiều điều hơn ánh mắt ấy, hơn cái nắm tay ấy, em hiểu anh hơn chính bản thân anh, vì anh có bao giờ nhìn thấy phía lưng mình đâu. Nhưng anh níu giữ điều gì? Khi mọi cảm xúc với em dành cho anh đã quá đủ, như một cơn mưa trên mảnh đất đỏ Tây Nguyên để cây xanh đơm hoa kết trái. Mưa, em đã từng yêu anh như yêu những cơn mưa mùa hạ. Và rồi em nhận ra, mưa cũng rất vô tình, đến rồi đi khi lòng người chưa kịp luyến lưu.

Ngày mới nắng lên rồi, rạng ngời như cổ tích. Chuyện chúng mình đã quá đủ cho những ngày mưa. Có thể trên đường đời em đi, bất chợt có cơn mưa nào đuổi bắt, em sẽ mỉm cười và nghĩ về anh. Nếu có nhớ em, thì cũng chỉ mong anh nhớ vào những ngày mưa tan, vì đó là ngày em bước qua khoảng trời chúng mình từng chung đôi. Ngày em biết, mình mạnh mẽ chừng nào khi chọn cho mình con đường thênh thang, và không còn bóng dáng anh phía trước.

Đừng nhìn em bằng đôi mắt cũ, vì em biết mình chẳng còn yêu anh, từ những tháng ngày lặng lẽ chọn cho mình vị trí của người đứng sau. Đôi mắt em đã tìm thấy bình yên dành riêng trọn cho em rồi. Vậy mình cứ vui, như đã từng là đôi bạn anh nhé.

© Lâm Hạ - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

back to top